Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 1160 : Tử kiếp (1)

Ngày đăng: 04:53 30/04/20


Lúc ăn cơm, mẹ con Tiểu Ngư thấy Lão Quách một bộ dáng tâm sự nặng nề, ép hỏi hắn nguyên nhân. Lão Quách lấy cớ nói là vì chuyện Diệp Thiếu Dương, hai người coi là thật, ngược lại an ủi Diệp Thiếu Dương, bảo hắn không cần lo lắng Nhuế Lãnh Ngọc vân vân.



Trong lòng Diệp Thiếu Dương càng thêm khó chịu.



Cơm nước xong, Lão Quách sốt ruột không chờ nổi đem Diệp Thiếu Dương gọi vào phòng, vừa vào cửa đã hai tay ôm vai hắn, lã chã rơi lệ. 



“Tiểu sư đệ, đệ tuy là sư đệ của ta, nhưng ta luôn đem đệ coi là một nửa con trai! Đệ xem ở trên phần ta luôn luôn đối với đệ chưa từng có lỗi, lần này nhất định phải cứu Tiểu Ngư, ta biết làm như vậy đối với đệ rất khó xử, nhưng mà... Sư huynh của đệ là thật sự không có cách nào, chút pháp thuật mèo ba chân này của ta, căn bản chính là châu chấu đá xe, trừ đệ, không ai có thể giúp ta!”



Nhìn ánh mắt đầy cõi lòng chờ mong của Lão Quách, Diệp Thiếu Dương lắc lắc đầu:



“Huynh nói như vậy, khiến đệ quá thất vọng!” 



Lão Quách ngẩn ra, ánh mắt đột nhiên ảm đạm đi.



“Huynh thế mà lại cầu đệ!” Diệp Thiếu Dương hừ lạnh một tiếng:



“Chuyện của huynh chính là chuyện của đệ, huynh có cái gì phải lo lắng, loại lời này huynh căn bản là không cần nhắc!” 



Lão Quách nhìn hắn, trong mắt trào ra lệ nóng, một lần này, là vì cảm động.



“Ta biết, nhưng mà... Chuyện này dù sao không tầm thường, sau lưng Ngư Huyền Cơ, là hơn phân nửa âm ty…”



“Cho dù là toàn bộ âm ty, thì thế nào?” 



Diệp Thiếu Dương cười hắc hắc hai tiếng.



“Tổng cộng có ba điểm, thứ nhất, chúng ta có đạo lý của chúng ta: Tiểu Ngư có ba hồn bảy vía của mình, nên quyết định vận mệnh chính mình. Thứ hai, huynh và con bé cha con một hồi, huynh chưa chết, con bé cũng chưa chết, không ai có lý do đem con bé từ bên cạnh huynh cướp đi, huynh hiểu chứ, chúng ta chỉ cần nhận chuẩn hai đạo lý này, mặc kệ ai lấy thiên địa luật pháp đến áp chúng ta, cũng vô dụng.



Quỷ có quỷ đạo, nhân có nhân đạo. Tiểu Ngư một ngày chưa chết, thì không ai có thể sử dụng âm luật để ép con bé!” 



Lâm Tam Sinh nhíu mày nói:



“Âm ty có luật pháp, sẽ không giảng những thứ này với đệ.”



Diệp Thiếu Dương nói: 



“Không giảng thì chơi cứng! Đạo lý này của đệ, là giảng cho chúng ta nghe.”



“Vậy có ý tứ gì?”




Lão Quách nói:



“Có thể làm được một điểm này?” 



“Đệ không biết, cho nên mới cho ngươi tìm sư phụ.” Diệp Thiếu Dương nói:



“Sư phụ gần đây đang đuổi theo Đạo Phong, cũng không biết đi nơi nào, nhưng đệ tin tưởng huynh có cách tìm được ông ấy.”



“Ta thử xem, thật sự không được ta đi Mao Sơn.” Lão Quách nói. 



Lâm Tam Sinh nói:



“Đúng rồi, Đạo Phong…”



“Không đến vạn bất đắc dĩ, tuyệt đối đừng tìm hắn, bằng không cái chụp mũ của âm ty sẽ lớn đấy.” Diệp Thiếu Dương nghĩ nghĩ nói: 



“Không riêng gì Đạo Phong, Chanh Tử, Mỹ Hoa, Tiểu Thanh, Tiểu Bạch, những người này cũng không thể tìm, bọn họ ở âm phủ có chức vụ, sẽ rất phiền toái.”



Lâm Tam Sinh gật gật đầu nói:



“Ta không sợ, bọn họ nếu tới bắt ta, ta liền trốn vào Sơn Hà Xã Tắc đồ, nơi đó cũng không thuộc âm ti quản, cùng lắm thì về sau không ra nữa.” 



Lão Quách nói:



“Ta bây giờ sẽ lên đường đi Mao Sơn, tiểu sư đệ, nhưng đệ còn cần đi Nga Mi sơn, đệ khi nào có thể trở về?”



Diệp Thiếu Dương thở dài nói: 



“Đã xảy ra loại chuyện này, còn đi như thế nào nữa.”



Lâm Tam Sinh nói:



“Cái này không chậm trễ nha, ngươi mang Tiểu Ngư đi cùng là được.” 



Diệp Thiếu Dương sửng sốt, nghĩ một chút điều này cũng đúng, hơn nữa Nga Mi sơn là thánh địa phật môn, trên núi hẳn là có linh lực rất mạnh, bất cứ âm thần, quỷ sai nào cũng không dám lỗ mãng, ở nơi đó ngược lại có thể bảo hộ Tiểu Ngư, vì thế hỏi Lão Quách:



“Vậy đệ mang con bé đi cùng, có vấn đề không?”