Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 1186 : Cửa sau

Ngày đăng: 04:54 30/04/20


Nhuế Lãnh Ngọc biết hắn đang chuyển hướng đề tài, nhưng sự tình liên quan trọng đại, cô cũng không có thái độ lạc quan như Diệp Thiếu Dương, lập tức bắt đầu nghiêm túc tự hỏi, nói:



“Vừa rồi gã quỷ ký kia nói không sai, chúng ta chỉ ở dương gian, tuyệt không đi Quỷ Vực, không phải Chung Quỳ hay là Triệu Huyền Đàn, đều không có khả năng đến nhân gian câu hồn. Lui một bước mà nói, cho dù mấy đại lão này muốn sau lưng chơi anh, cũng không làm được.”



Diệp Thiếu Dương gật gật đầu nói: 



“Chỉ có ngoại trừ một người, Thôi phủ quân! Nếu hắn tùy tiện thêm hai nét ở trên sổ Sinh Tử, anh muốn không chết cũng không được!”



Nhuế Lãnh Ngọc cả kinh, lẩm bẩm:



“Thôi phủ quân sẽ không làm như vậy chứ?” 



“Hẳn là sẽ không, Thôi phủ quân danh tiếng rất tốt, cũng coi như có chút quan hệ với anh, đại khái sẽ không đâm sau lưng anh...”



Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, vẫn không yên tâm, vì thế kích hoạt hồn ấn của Chanh Tử, đợi một hồi, Chanh Tử phá không mà đến, nhìn thấy Nhuế Lãnh Ngọc, vô cùng vui vẻ tán gẫu.



Kết quả nghe Diệp Thiếu Dương đem tình huống nói ra, Chanh Tử nhất thời ngây dại, nghiến răng một cái nói: 



“Lão đại, em bây giờ đem Tiểu Bạch bọn họ gọi hết lên!”



Diệp Thiếu Dương xua tay nói:



“Không cần các em giúp, các em có chức quan trong người, không tiện đắc tội Ngư Huyền Cơ.” 



Chanh Tử vừa nghe, mím môi, tức giận nói:



“Lão đại nói cái gì thế! Bọn em không phải giúp anh, chuyện của anh chính là chuyện của chúng em, tuy em bây giờ đã có phu quân, nhưng anh vĩnh viễn là lão đại của em!”



Diệp Thiếu Dương nghe xong lời này, trong lòng rất cảm động, nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ của cô nói: 



“Tốt lắm, chờ thời điểm anh không ứng phó được, khẳng định gọi các em. Bây giờ nếu đem các em gọi tới, giống như bày rõ muốn đánh, đã đuối lý trước.”



Chanh Tử nói:



“Vậy được rồi, em sẽ thỉnh thoảng đi lên thăm anh, anh không gọi em cũng không giấu được!” 



Diệp Thiếu Dương cười cười, nói:




Tiểu Ngư nghe xong cực kỳ cao hứng, cho thêm hai mươi tệ.



Diệp Thiếu Dương có chút đau lòng, đi lên đòi hòa thượng trả lại tiền, hòa thượng mặc kệ, hai người thiếu chút nữa đánh nhau, cuối cùng không có cách nào cả, Diệp Thiếu Dương đành phải cũng để hắn bói một quẻ, lúc này mới cảm giác không bị thiệt. 



Trở lại bên người Nhuế Lãnh Ngọc, Nhuế Lãnh Ngọc hung hăng trừng mắt nhìn hắn một cái nói:



“Anh biết rõ hắn là lừa đảo, tính ra lại vô dụng, cần gì còn lãng phí thời gian!”



“Anh là lãng phí thời gian của hắn, quản hắn nói là thật hay giả, dù sao tiền của anh không thể phí phạm, hắn tính cho anh, thì phải lãng phí thêm một chút nước bọt và thời gian, bớt tính được cho một người...” 



Logic như thần... Nhuế Lãnh Ngọc cảm thấy tương đối cạn lời.



Diệp Thiếu Dương trừng mắt nhìn Tiểu Ngư một cái, nói:



“Bỏ tám mươi tệ tìm một tên lừa đảo tính mệnh, con cũng thật có tiền, con cho ta năm mươi tệ, ta tính cho con!” 



Tiểu Ngư thè lưỡi, không để ý tới hắn.



Nhuế Lãnh Ngọc cười nói:



“Người ta tính là nhân duyên, để anh tính, chẳng khác nào nói cho anh bạn nhỏ kia là ai!” 



Diệp Thiếu Dương nghe, giờ mới hiểu được, truy hỏi Tiểu Ngư:



“Không đúng nha, lúc trước con không phải nói con chưa có bạn trai sao?”



Tiểu Ngư đỏ mặt trả lời: 



“Không phải bạn trai.”



“Đối tượng thầm mến?”



Mặt Tiểu Ngư càng đỏ hơn, lườm hắn một cái nói: 



“Sư thúc là một đại nam nhân, lắm chuyện như vậy làm gì, huống chi sư thúc còn là trưởng bối của con, xấu hổ lắm.”