Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 1191 : Sư công xuất sơn (1)

Ngày đăng: 04:54 30/04/20


“Yên tâm, có sư phụ, tuyệt đối không có việc gì.” Diệp Thiếu Dương vỗ vỗ bả vai Lão Quách nói:



“Chẳng qua... Bố trí mấy thứ này, cần tiêu phí không ít tiền.”



Lão Quách cười khổ nói: 



“Tiểu sư đệ đừng nói giỡn, cái này chính là quan hệ đến tính mạng con gái ta, đừng nói tiêu tiền, cho dù cắt thịt của ta, ta cũng không kêu đau một câu!”



Sau đó bắt đầu tiến hành một hạng phía dưới.



“Đổi mệnh thuật, ta có biện pháp, nhưng cần nước bọt, tóc, móng tay của Tiểu Ngư...” 



Lão Quách vừa nghe đã hiểu, bổ sung nói:



“Ta có răng sữa của nó, lúc ấy thay răng lưu lại cho nó làm kỷ niệm.”



“Vậy không gì tốt hơn.” Diệp Thiếu Dương hài lòng gật gật đầu. Chế tác khôi lỗi tiểu nhân, thứ đại biểu thân thể chủ nhân càng nhiều càng tốt. 



Thanh Vân Tử nói:



“Còn có... ừ, lời này không nên do ta kẻ làm ông này nói.”



Lão Quách buồn bực nói: 



“Sư phụ nói cái gì?”



Diệp Thiếu Dương cười nói:



“Thứ sư phụ nói đệ biết, thiếu nữ cùng phụ nữ, khí tức trong cơ thể khác nhau, nếu không phải xử nữ, thời điểm thi triển đổi mệnh thuật, còn cần kinh nguyệt. Nhưng yên tâm, Tiểu Ngư nhất định là xử nữ.” 



Lão Quách trừng mắt nói:



“Nó mới học cấp ba thôi, cái này còn cần nói?”



Đột nhiên nghĩ đến cái gì, giữ chặt Diệp Thiếu Dương nói: 




Tuy nói Tiểu Ngư đi dạo phố, lại là ban ngày ban mặt, có Nhuế Lãnh Ngọc chiếu cố, lẽ ra sẽ không xảy ra tình huống gì - nếu Ngư Huyền Cơ dám ở loại địa phương này quang minh chính đại bắt người, vậy cô ta nhất định là điên rồi, đến lúc đó cho dù là Diêm La vương cũng không bảo vệ được cô ta. 



Nhưng mắt thấy trời sắp tối, Diệp Thiếu Dương vẫn gọi điện thoại cho Nhuế Lãnh Ngọc, thúc giục bọn họ nhanh chóng trở về, thuận tiện mua chút thức ăn chín và bia.



Hai mỹ nữ vào cửa nhà không lâu, Tứ Bảo cùng Qua Qua cũng đến, tham quan nhà mới của Diệp Thiếu Dương, tán thưởng không thôi.



“Thiếu Dương, tôi muốn một gian, cậu tùy tiện cho tôi một gian!” 



Tứ Bảo đối với loại trang sức cổ điển này hắn ngược lại rất là hài lòng, so sánh với căn nhà mình thuê, quả thực là cách biệt một trời một vực, vì thế mặt dày đến ở ké.



Qua Qua lườm hắn một cái nói:



“Bản thân lão đại còn chưa ở đâu, ngươi cũng thực không biết xấu hổ.” 



“Cái gì, của Thiếu Dương không phải là của ta, của ta cũng là của hắn!”



“Đúng vậy, ta tin ngươi, mấu chốt là ngươi cái gì cũng không có.”



Qua Qua tiếp tục đả kích hắn, sau đó quay về Nhuế Lãnh Ngọc liếc một cái, nói với Tứ Bảo: 



“Nói ngươi không biết làm người đi, nữ chủ nhân còn ở đây, ngươi tới tá túc dù sao cũng phải có lời với người ta chứ.”



Tứ Bảo lúc này mới hồi phục tinh thần, vội vàng đi dỗ Nhuế Lãnh Ngọc, tỏ vẻ mình chỉ cần một gian phòng nhỏ nhất, thật sự không được thì ở phòng khách cũng được, một câu một cái “đệ muội”, gọi tới mức vẻ mặt cô không được tự nhiên.



Nhuế Lãnh Ngọc và Tiểu Ngư mua đồ ăn đến, thừa dịp các cô xuống bếp nấu cơm, Diệp Thiếu Dương vào phòng, gọi điện thoại cho Tạ Vũ Tình, bảo cô tới đây ăn cơm. 



Tuy ở trong điện thoại, Tạ Vũ Tình trước sau như một chế nhạo hắn, nhưng Diệp Thiếu Dương nghe ra được, cô rất vui vẻ, hơn nữa tỏ vẻ lát nữa sẽ tới.



Buông di động, Diệp Thiếu Dương nhìn bản thân trong gương trang điểm, kinh ngạc ngẩn người.



“Lão đại, sao không gọi điện thoại cho Tĩnh Như tỷ luôn, gọi chị ấy đến liên hoan?” Thanh âm Qua Qua vang lên ở sau người. 



“Tĩnh Như ra nước ngoài bàn việc làm ăn rồi.” Diệp Thiếu Dương nói, hắn là ngày thứ hai vừa tới Nga Mi sơn, nhận được điện thoại của Chu Tĩnh Như, nói cho hắn một chuyện này, tỏ vẻ sẽ nán lại ở nước ngoài một thời gian rồi trở về.