Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 1216 : Cải trắng ngon lành để cho lợn ăn

Ngày đăng: 04:54 30/04/20


Xe lửa chạy được một nửa, Tiểu Ngư đứng dậy đi rót nước, hồi lâu không trở về, Nhuế Lãnh Ngọc có chút lo lắng, đi qua tìm cô bé, cuối cùng lại là một mình trở lại.



“Người đâu?” Diệp Thiếu Dương hỏi.



“Nói chuyện phiếm với bạn trai.” Nhuế Lãnh Ngọc thần bí cười cười. 



“Bạn trai?” Diệp Thiếu Dương sửng sốt.



“Anh tự đi xem.”



Vì thế Diệp Thiếu Dương làm bộ đi WC, đi đến chỗ nối của toa xe, quả nhiên nhìn thấy Tiểu Ngư đang cùng một tiểu tử mặt đối mặt đứng chung một chỗ nói chuyện phiếm, nhìn thấy Diệp Thiếu Dương, vẻ mặt Tiểu Ngư có chút không được tự nhiên. 



“Đây là tiểu sư thúc của mình.” Tiểu Ngư giới thiệu cho hai bên, “Đây là bạn học của con, Vương Lâm.”



Vương Lâm kêu lên: “Chào đại ca.”



Diệp Thiếu Dương cười cười, lơ đãng đánh giá gã trẻ tuổi này, bộ dạng cũng không tệ lắm, vóc dáng rất cao, chỉ là có chút gầy yếu. 



Tổng thể mà nói ấn tượng cũng không tệ, duy nhất khiến Diệp Thiếu Dương có chút không thoải mái, là hai hàng lông mày của Vương Lâm, ở giữa có tóc rối nối liền một chỗ, sách tướng có nói: “Hai hàng lông mày nối liền, tâm hắn tất hiểm”.



Tuy không thể quơ đũa cả nắm, nhưng cái gọi là tướng từ tâm sinh, người có loại tướng mạo này, bình thường đều rất có tâm cơ.



Tùy tiện hàn huyên vài câu, vào WC, liền trở về, vừa lúc có tiếp viên đẩy xe đẩy tới bán đồ, Diệp Thiếu Dương hướng bên cạnh nhường chút, lúc này nghe thấy Tiểu Ngư và Vương Lâm đối thoại. 



“Gọi lung tung gì, đó là tiểu sư thúc của mình, cậu sao lại gọi thúc ấy là đại ca!” Tiểu Ngư chất vấn.



“Ặc, mình là cảm giác hắn so với mình chẳng lớn hơn mấy tuổi, nhiều nhất cũng chỉ là ca ca...”



“Vậy cũng không được, sư thúc của mình đương nhiên chính là sư thúc của cậu!” 



Vài câu đối thoại này, đã nói rõ quan hệ của hai người, hơn nữa tựa như cảm tình còn rất sâu. Diệp Thiếu Dương bỗng nhiên nghĩ đến, Vương Lâm này, tám phần hẳn chính là vị kia lần trước gọi điện thoại với Tiểu Ngư.




Diệp Thiếu Dương vốn định khuyên cô bé cẩn thận một chút, mở mồm ra, lại không biết nên nói như thế nào, hình như sinh viên hẹn hò là chuyện rất bình thường, mình không thể bởi vì không thích Vương Lâm kia, liền phản đối Tiểu Ngư qua lại với hắn. 



Tiểu Ngư hướng hắn chớp chớp mắt nói: “Tiểu sư thúc tuyệt đối đừng giáo dục con nha, Vương Lâm qua lại với con đã một năm, hai đứa con hẹn sẵn cùng nhau thi vào đại học này, kết quả đều thi đỗ, đây là duyên phận đó, chuyện tương lai ai cũng nói không chính xác, nhưng hiện tại con không có khả năng tách ra với cậu ấy.”



Diệp Thiếu Dương nghe xong lời này, tự nhiên không có gì để nói nữa.



Phối cảnh nhà trọ cũng không tệ lắm, hai phòng ngủ một phòng khách, đồ điện đồ gia dụng cơ bản đều có, chỉ là tiền thuê nhà đắt, một tháng hai ngàn, cũng may không phải mình bỏ tiền, mà là lão Quách thanh toán. Bằng không Diệp Thiếu Dương tuyệt đối không ở. 



Diệp Thiếu Dương dùng chỉ đỏ cùng đồng tiền bện ra một cái nút mệnh đăng, giao cho Tiểu Ngư, nhìn cô bé đeo lên cổ.



Trong nút thắt mệnh đăng lưu lại một chút thần niệm của hắn, một khi gặp tà khí, mình sẽ lập tức cảm giác được.



“Nhớ lấy, vô luận dưới tình huống nào, con cũng không được tháo nó xuống! Cho dù là tắm rửa cũng phải mang theo.” Diệp Thiếu Dương nghiêm túc phân phó. 



Tiểu Ngư có chút khó xử nói: “Sư thúc có phải có thể thông qua nó nhìn thấy con đang làm gì hay không?”



“Là cảm giác, không phải nhìn!”



“Ồ, vậy con yên tâm rồi, bằng không tắm rửa bị sư thúc nhìn thấy, con không phải thiệt to.” 



Diệp Thiếu Dương muốn ngất, tiếp theo lại tìm vài dạng pháp khí tiện mang theo, bảo cô bé mang ở trên người.



“Hai lá bùa này, con cầm lấy dán ở cửa trước ký túc xá cùng trên cửa sổ sau.” Diệp Thiếu Dương vẽ hai tấm Huyết Tinh Phù, đưa qua.



“Con không lấy đâu. Chẳng may bị bạn cùng phòng phát hiện, sẽ đem con coi là bà cốt!” Tiểu Ngư bĩu môi tỏ vẻ bất mãn. 



“Vậy dán ở phía dưới ván giường của con!” Diệp Thiếu Dương cầm lấy tay cô bé, đem linh phù nhét vào trong tay cô. “Đại tiểu thư của ta ơi, hiện tại chính là ta đang phục vụ cho con đó, con hợp tác một chút đi!”



Nhìn Tiểu Ngư đem mọi vật thu lại, Diệp Thiếu Dương lúc này mới yên tâm, một mực phân phó cô bé, trong mười bảy ngày sắp tới, tuyệt đối không thể ra khỏi trường học, không thể đi nơi hẻo lánh, cho dù là vào WC cũng tốt nhất tìm người đi cùng.