Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 1465 : Mưu lược của thiên sư (2)

Ngày đăng: 04:57 30/04/20


Lý Vũ có thể hoàn hồn, đối với mình mà nói cũng là cái an ủi, ít nhất một chuyến này mạo hiểm không vô ích.



“Mọi người sao lại ở đây?”



Diệp Thiếu Dương nhìn nhìn lão Quách và Tuyết Kỳ. 



“Đương nhiên là chị gọi bọn họ tới.” Tạ Vũ Tình nói: “Chị ở bên ngoài đợi hồi lâu không thấy động tĩnh, ghé vào trên cửa sổ thăm hỏi nhìn qua, cậu và Tiểu Nhị song song ngã xuống đất, Lý Vũ lại tỉnh, vẻ mặt mê mang nhìn hai người, thế mới biết hai người đã xảy ra chuyện.



Chị đi vào gọi hai người, không có phản ứng, ngay cả tim đập và mạch đập cũng không còn, chị không dám tự tiện làm chủ trương, liền thông báo Tuyết Kỳ cùng Quách lão, đem hai người đưa tới phòng bệnh này để chờ đợi một lúc, thật sự tiếp tục không được, thì phải bảo Quách lão đi âm ty gọi người.”



Lão Quách cười nói: “Ta đã nói mà, tiểu sư đệ khẳng định là thần du thái hư, Tuyết Kỳ còn nói hắn đã chết, sao có khả năng.” 



“Sư huynh đừng nói, đệ thật sự thiếu chút nữa đã chết.”



Diệp Thiếu Dương tùy tiện từ trong đai lưng lấy ra một nắm pháp khí, lấy cương khí kích hoạt, nhất thời phát ra linh lực mình quen thuộc.



Loại cảm giác quen thuộc này, làm trong lòng hắn sinh ra một cảm giác an toàn. 



“Em không sao chứ?” Diệp Thiếu Dương nhìn về phía Trương Tiểu Nhị, đặc biệt nhìn thoáng qua bộ ngực căng phồng của cô, nghĩ đến bộ dáng cô chỉ mặc áo lót, nhất thời cảm thấy buồn cười, tương lai có thể lấy cái này để trêu chọc cô.



Trương Tiểu Nhị có chút mơ hồ lắc lắc đầu, lẩm bẩm: “Cảm giác giống như gặp một trận ác mộng... Đúng rồi sư phụ, nữ quỷ kia cuối cùng bị anh giết rồi sao?”



Lời của cô, nhắc nhở Diệp Thiếu Dương đem một trận chiến cuối cùng đó nhớ lại một lần, thầm nghĩ quỷ thi này cũng thật sự là trâu bò, ở dưới tình huống hoàn toàn không có phòng bị trúng Thiên Nhãn Chi Quang của mình, lại dùng tu vi bản thân cứng rắn chống đỡ, chỉ bị thương, tu vi bực này, ít nhất cũng phải là quỷ thủ bậc ba. 




Lý Vũ nhìn hắn, có chút chần chờ nói: “Nữ quỷ?”



“Không phải nữ quỷ sao?” 



Trương Tiểu Nhị lập tức bổ sung nói: “Chính là nữ tử làn da toàn thân bị dùng chỉ khâu lại.”



Lý Vũ nghe xong miêu tả về ả, lộ ra vẻ mặt hoảng sợ nói: “Tôi chưa từng gặp con quỷ anh nói này, khủng bố như vậy, tôi nếu nhìn thấy nhất định bị hù chết. Đem tôi bắt đi, là một nam tử.”



“Nam?” Diệp Thiếu Dương ngây ra tại chỗ. Vậy khẳng định sẽ không là nữ quỷ gây ra, lấy tu vi của ả, biến hóa ngoại hình không phải vấn đề, nhưng tuyệt đối sẽ không thay đổi thành một nam nhân rồi đi đối phó Lý Vũ, nguyên nhân rất đơn giản: không cần thiết. 



Lý Vũ nói: “Là nam, thật ra tôi cũng không biết bộ dạng thế nào, tôi chưa thật sự nhìn thấy hắn, chỉ là nghe được tiếng hắn... Thanh âm rất trẻ tuổi, chỉ nói một câu với tôi: ‘mượn ngươi dùng một chút’.”



Mượn hắn dùng một chút? Nói là mượn hồn phách của hắn?



Diệp Thiếu Dương nhất thời cảm giác trình độ phức tạp của chuyện này lại tăng lên vài bậc, có thể nói khó bề phân biệt. 



Suy nghĩ một chút, Diệp Thiếu Dương hỏi: “Cậu đem sự việc nói một lần từ đầu.”



“Cái này phải bắt đầu nói từ nữ sinh tên là Lỗ Trinh kia...”



Tạ Vũ Tình ngắt lời gã: “Chuyện trước đó chúng tôi biết cả rồi, cậu trực tiếp từ các cậu tiến vào tòa nhà số bốn, phát hiện di động của Lỗ Trinh bắt đầu nói.”