Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 1482 : Lai lịch ma tâm thảo (1)

Ngày đăng: 04:57 30/04/20


“Ta cũng không trông cậy vào tìm người hỗ trợ, có thể điều tra ra thứ này là làm sao tới nhân gian là được.”



Diệp Thiếu Dương hồi tưởng một phen, hỏi tiếp: “Lúc trước ở trong ao trữ nước, ta từng có tiếp xúc với loại thực vật này, lúc ấy cũng là thi khí tràn ngập, vừa rồi ngươi giết chết một cái kia, cũng có thi khí toát ra, thứ này không phải tà linh à, sao có thể có thi khí?”



Tiêu Dật Vân nói: “Cái này ngươi không nên hỏi ta, ta duy nhất biết được là, tà linh lúc trước biến ảo thành người, là mấy chục gốc Địa Ngục Ma Tâm Thảo, bị một đám thi khí khống chế, ngưng tụ thành một mảng chân linh giống tà linh, sau khi bị ta giết, chân linh biến mất, thi khí cũng tan đi, cho nên ta không nói giỡn với ngươi.” 



Diệp Thiếu Dương hít sâu một hơi, lẩm bẩm nói: “Ngươi là nói, một luồng thi khí, đã có thể khống chế Địa Ngục Ma Tâm Thảo, để nó ngưng tụ thành hình, còn có thể biến ảo thành người, điều này có thể sao?”



“Ngươi là pháp sư, cái này ngươi hỏi ta?”



Diệp Thiếu Dương nhẹ nhàng lắc đầu: “Ta chỉ là không dám tin.” 



Nếu có tu vi đủ cường đại, là có thể làm được thông linh với tà vật, sau đó khống chế, thậm chí đem đối phương cải tạo thành bộ dáng mình muốn. Loại chuyện này từ cổ chí kim cũng không hiếm thấy, đối với pháp sư mà nói, dùng vật loại phù chú khống chế người giấy, người gỗ vân vân, đều thuộc loại này. Tương tự, cũng có rất nhiều tà vật, có thể dựa vào tu vi của mình khống chế linh thể khác.



Về loại pháp thuật cùng quỷ thuật này, có một cái tên xài chung: Thông linh thuật.



Đầu tiên là thông linh cùng mục tiêu lựa chọn, sau đó dựa vào thần niệm hoặc khí tức, khống chế linh thể đối phương, trở thành con rối có thể bị mình khống chế. 



Chỉ là, ở trong thông linh thuật, cương thi bởi vì thiếu linh trí, vẫn luôn là đối tượng bị pháp sư hoặc tà vật khống chế, Diệp Thiếu Dương làm thiên sư mười mấy năm, cho tới bây giờ chưa từng nghe nói cương thi có thể khống chế trái lại tà vật khác, quả thực chỉ là nói nhảm mà thôi.



Tiêu Dật Vân nhìn vẻ mặt hắn nói: “Ta hiểu cách nghĩ của ngươi, ta có thể nói cho ngươi, Địa Ngục Ma Tâm Thảo, hàng năm hút máu thịt cùng hai khí oán, lệ của quỷ hồn, thuộc loại tiên thiên linh môi giới chất, phi thường dễ bị thông linh, vượt xa tà vật bình thường, hơn nữa là mộc chất thuộc tính mở nửa linh trí, rất dễ khống chế.”



Diệp Thiếu Dương nói: “Cho nên, ngay cả một cương thi cũng có thể dùng thi khí của mình để khống chế nó trở thành con rối?” 




“Hỏi cậu chút chuyện nha, cậu có gì nói đó là được, Sở Tiểu Long cùng Ngô Nhạc, vì sao muốn giết cậu?” 



Nam sinh chần chờ một chút, lắc lắc đầu.



“Cậu nghĩ chút nữa, bằng không bọn họ vì sao phải hại cậu, vì sao đã chết còn không buông tha cậu, các cậu gần đây có phải từng cùng nhau trải qua sự kiện nào đặc thù hay không?”



“Sự kiện đặc thù...” Nam sinh ngây ra một phen, mắt đột nhiên sáng ngời nói: “Tôi nghĩ đến một sự kiện!” 



“Nói mau!”



“Cuối tuần trước, mấy người chúng tôi cùng đi sân thể dục phía sau đá cầu, xong rồi cùng đi hồ nhân tạo bên kia rửa tay, sau đó cùng đi đất hoang bên đó đi bộ, kết quả ở cạnh một dòng suối nhỏ nhìn thấy một đám nấm, phi thường kỳ quái là, nấm này là màu đất vàng, nhìn qua tính chất như là cao su...



Nói như thế nào nhỉ, hoàn toàn không giống một cái nấm, Sở Tiểu Long nói là Nhục Linh Chi, cũng chính là Thái Tuế, nói hương vị rất thơm, hơn nữa cắt lấy còn có thể mọc ra. Chúng tôi đều nói hắn là bốc phét, nhưng hắn nói như đinh đóng cột, cuối cùng thật sự xé xuống một khối, ăn một miếng cho chúng tôi xem, nói hương vị thật sự rất thơm. Ồ đúng rồi, Ngô Nhạc cũng ăn một miếng...” 



Diệp Thiếu Dương và Tạ Vũ Tình trao đổi một ánh mắt, nguyên nhân tử vong của hai người kia, tám phần là kết quả ăn “Thái Tuế” này, đương nhiên, Diệp Thiếu Dương biết, cái đó không có khả năng là Thái Tuế thật.



“Các cậu chưa ăn?”



Nam sinh lắc đầu. “Chúng tôi đều cho rằng bọn họ là cố ý nói ngon, thật ra hẳn là rất khó ăn, hơn nữa... thứ đó tuy nhìn là màu vàng đất, nhưng ăn vào lại là miệng chảy đầy chất lỏng màu đỏ, chúng tôi đều không dám ăn. 



Bởi vì tôi năm thứ tư, bận tìm việc, bình thường cũng không ở bên này, ngày đó vừa vặn trở về, bị bọn họ kéo đi đá bóng”.