Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 1506 : Tâm tâm

Ngày đăng: 04:58 30/04/20


Khóe mắt quét đến một bóng người, là một tiểu cô nương ba bốn tuổi, rụt rè đứng ở mé trong của sô pha, mở to một đôi mắt ngập nước nhìn mình.



Diệp Thiếu Dương liếc một cái liền nhìn ra, cô bé là quỷ.



“Em là ai?” Diệp Thiếu Dương kinh ngạc nói. 



Qua Qua liếc tiểu cô nương một cái nói: “Hắn chính là lão đại ta, Diệp Thiếu Dương.”



“Thiếu Dương ca ca, em là Tâm Tâm...”



Tâm Tâm? 



Diệp Thiếu Dương nhíu nhíu mày, vừa muốn mở miệng, Tâm Tâm nhìn hắn từ trên xuống dưới, cười tủm tỉm nói: “Thiếu Dương ca ca, anh quả thật rất đẹp trai, so với Qua Qua ca nói còn đẹp trai hơn.”



“Cái này.” Lông mày Diệp Thiếu Dương lập tức giãn ra, hất tóc, gió nhẹ mây nhạt nói, “Thân thể con người, cũng chỉ là một cái túi da mà thôi, tướng mạo đẹp xấu, cũng không cần quá để ý, cũng không cần quá phận mê luyến.”



Trương Tiểu Nhị bật cười. 



Tạ Vũ Tình trợn trắng mắt, muốn đá một cước lên mông hắn, vừa nghĩ đến nhiều tiểu đệ như vậy của hắn đều có mặt, vẫn nên nể mặt một chút, lại nói còn có Tiểu Cửu hộ thảo sứ giả này, mặt hàng này cô là biết, trong mắt chỉ có một mình Thiếu Dương, đừng để lát giữa giỡn không được, bị cô ta đập một trận.



“Rốt cuộc làm sao vậy?” Diệp Thiếu Dương lúc này mới nhìn thấy sắc mặt Qua Qua có chút không đúng, lập tức hỏi, ánh mắt ở trên mặt Qua Qua và Tiểu Cửu đổi tới đổi lui.



“Ngươi thiếu chút nữa đã không gặp được Qua Qua rồi.” Tiểu Cửu nói, chỉ chỉ Qua Qua, “Để hắn tự nói đi.” 



Qua Qua giãy dụa ngồi dậy, tựa vào trên đệm lót của sô pha, chậm rãi đem tất cả tình huống mình trải qua nói từ đầu một lần.



Sau đó Tiểu Cửu lại bổ sung, mình là thế nào đạt được manh mối, sau đó đi qua cứu nó...



Trái tim Diệp Thiếu Dương điên cuồng nhảy lên, tuy sự tình đã trôi qua, mình cũng chưa trải qua, nhưng nghĩ đến bọn họ miêu tả trường hợp đó, vẫn sợ tới mức toàn thân run rẩy: 




“Đợi chút, anh tìm người đi cùng em.”



“Ai nha?” 



“Cái này lát nữa nói sau, làm chính sự trước.”



Diệp Thiếu Dương đem ánh mắt chuyển qua trên mặt Qua Qua, nhất thời biến sắc, lạnh lùng nhìn nó nói: “Ngươi thật đúng là tiến bộ, dám một mình đơn đấu nhiều đối thủ cường đại như vậy.”



Qua Qua ngập ngừng nói: “Ta cũng là không có cách nào, tuy lúc ấy vừa quen biết Tâm Tâm muội tử, nhưng lão đại ngươi đã dạy ta, đại trượng phu có cái nên làm có việc không nên làm, hơn nữa Thông Huyền là dùng cô bé để áp chế ta, ta không thể để cô bé vì ta mà chết nha.” 



“Ngươi cút đi, ngươi còn ở đây giả bộ, ngươi biết ta nói không phải chuyện này.”



Diệp Thiếu Dương xách nó lên, nghĩ đến nó vừa chịu tra tấn, thần thức bất ổn, lại nhẹ nhàng buông xuống, lớn tiếng trách mắng: “Ta hỏi ngươi, Thông Huyền bảo ngươi dụ dỗ ta đi qua, ngươi con mẹ nó vì sao không cho ta biết!”



Qua Qua cúi đầu không nói lời nào. 



“Ngươi sợ ta không xử lý nổi bọn hắn?”



“Cái này... Ta là nghĩ đến, bọn hắn đã dám làm như thế, khẳng định sẽ không tính toán mà không nắm chắc, hơn nữa ta còn ở trong tay hắn làm con tin, đến lúc đó chẳng may ngươi có cái gì sơ xuất, vậy còn không xong đời?”



“Sau đó ngươi bị bọn chúng tra tấn chết, thì không có việc gì nữa? Ngươi có thể chết, ta không thể chết được?” 



Qua Qua lại không hé răng.



Diệp Thiếu Dương đương nhiên biết hắn suy nghĩ cái gì, thở dài nói: “Nếu ngươi cũng chưa về, ngươi nghĩ tới không có, ta làm sao bây giờ?”



Qua Qua ngẩng đầu, cười nói: “Lão đại có nhiều môn nhân như vậy, thiếu một mình ta, không có gì ảnh hưởng, nhưng không có lão đại, ngươi bảo chúng ta làm sao bây giờ!”