Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 1508 : Đối thủ mới (2)

Ngày đăng: 04:58 30/04/20


“Đúng rồi, ngươi khôi phục thế nào rồi?”



“Năm thành rồi.” Tiểu Cửu cười nói.



“Nhanh như vậy!” 



“Ừm, hồ tộc ta có một số trưởng lão, biết một ít bí thuật, tuy không gỡ bỏ được phong ấn, nhưng cũng có thể làm ta tăng tốc rút lấy linh lực, khôi phục rất nhanh, ta cũng không ngờ.”



“Vậy là tốt rồi, ta rất chờ mong ngươi khôi phục mười thành tu vi, đến lúc đó có thể giúp ta rất nhiều.”



Qua Qua âm thầm thè lưỡi, Cửu Vĩ Thiên Hồ mười thành tu vi, quả thực chính là nghịch thiên, cho dù là Tu La Quỷ Mẫu sống lại, tám phần cũng không phải đối thủ. 



Nếu thực có ngày đó, lão đại cái gì cũng không cần làm, thời điểm tróc quỷ hàng yêu chỉ cần ở một bên uống trà là được, nào có tà vật gì là đối thủ của hồ vương?



Tiểu Cửu nói: “Thiếu Dương, ta sau khi trở về, sẽ an bài thêm yêu binh tuần tra, chỉ cần gặp được thi tộc, giết không cần hỏi, miễn cho bọn họ lẻn đến nhân gian.”



Diệp Thiếu Dương chấn động nói: “Vì sao?” 



“Vì ngươi nha, mặc kệ bọn họ vì sao muốn xuống tay với ngươi, đều là kẻ địch của toàn bộ Thanh Khâu Sơn ta.”



Tiểu Cửu nói cực kỳ quyết tuyệt, trong giọng nói lộ ra một khí khái vương giả.



“Ta quyết không cho phép bất luận kẻ nào có ý đồ với ngươi! Thi tộc là rất cường đại, nhưng Thanh Khâu Sơn ta ở Thanh Minh Giới kinh doanh nhiều năm, cũng không phải ngồi không!” 



Trong lòng Diệp Thiếu Dương dâng lên một trận cảm động, nhìn mắt của nàng, gật gật đầu.



“Vậy ta đi đây, Thiếu Dương ngươi phải bảo trọng, mặc kệ gặp tình huống gì, dùng hồn ấn cho ta biết là được, ta sẽ lập tức tới.”



Nói xong, nàng cũng không chào hỏi với người khác, trực tiếp nhảy lên cửa sổ, quay đầu lưu luyến không rời nhìn Diệp Thiếu Dương một cái, sau đó giống nữ đặc công trong phim khoa học viễn tưởng như vậy tung người nhảy, trực tiếp nhảy xuống. 




Diệp Thiếu Dương nào có rảnh để ý tới cô, từ trong cái vò mò được món đồ nào đó, lấy ra, là một tấm giấy vàng. 



Mượn ánh nến, hai người bọn Tạ Vũ Tình nhìn kỹ, mới phát hiện tờ giấy vàng này là hình dạng một người tí hon, bị ngâm nhũn ra, rất kỳ quái là vì sao lại chưa bị nát.



Diệp Thiếu Dương đem người giấy triển khai, cẩn thận đặt ở trong chậu vàng, bắt đầu nung ở trên tiền giấy đang thiêu đốt trong chậu than.



Hơi nước trên thân người giấy dần dần bị bốc hơi, Diệp Thiếu Dương không để ý khói hun, chuyên chú nhìn, đợi tới trong nháy mắt người giấy hoàn toàn khô, lấy ra bút chu sa, chấm nước miếng của mình, ở trên thân người giấy nhanh chóng viết, miệng cùng lúc niệm: 



“Ngươi từ trong nước đến, đi vãng sinh trong lửa, sinh tử hư ảo điệp, linh hỏa gặp trọng sinh... Ta nay vâng mệnh Tam Thanh, tụ hồn tái sinh cho ngươi, một lần nữa mở mắt!”



Diệp Thiếu Dương cắt đầu ngón tay, ép ra một giọt máu, điểm hai con mắt ở trên mặt người giấy. Một đạo linh quang hiện lên, mắt mở ra.



Tứ chi cũng bắt đầu cử động, vặn vẹo muốn từ trong lửa đứng lên. 



Diệp Thiếu Dương ghé vào trước chậu than, dùng sức thổi một phát, tro giấy bay múa, đem người giấy cuốn lên, bay múa ở không trung.



Diệp Thiếu Dương niệm một lần Trọng Sinh Chú, vươn ra hai ngón tay, kẹp lấy cổ người giấy, dùng sức run lên, hét lớn một tiếng: “Linh linh tụ sinh!!”



Người giấy biến mất, một bóng người hạ xuống. Hai đầu gối quỳ xuống đất. 



Người trong phòng cùng nhau quay đầu nhìn qua, nhất thời hít ngược khí lạnh: đây là một người giấy chân chính, thân thể góc cạnh rõ ràng, không có tóc, cũng không có tay chân, chỉ có trên mặt có một đôi mắt màu đỏ sậm, như là vẽ lên.



Bộ dạng này không khủng bố cũng không ghê tởm, nhưng mà lại tràn ngập một loại quái dị.



Thằng cha giống như quái vật này, hai con mắt duy nhất của nó nhìn chằm chằm Diệp Thiếu Dương. 



“Thành công rồi.” Diệp Thiếu Dương thở phào một cái, tạm mặc kệ nó, vội vàng đến bên cửa sổ đi thông khí.