Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 1522 : Thù Hận Không Thể Thay Đổi

Ngày đăng: 04:58 30/04/20


“Ngươi muốn làm gì?” Tạ Vũ Tinh hỏi.



“Chiêu hồn, xem hồn phách của Lý Tố ở nơi nào.”



Tạ Vũ Tình nghe hắn vừa nói như thế, mới nghĩ đến chi tiết này: Đối với người bình thường mà nói, Người chết chính là hết, đã chết chính là đã chết, thế nhưng đối với Diệp Thiếu Dương lại không như vậy.



Tạ Vũ Tình rất nhanh tra được ngày sinh của Lý Tố Chân, nói cho Diệp Thiếu Dương.



Pháp đàn sau khi bố trí xong, Diệp Thiếu Dương từ trong nhà tùy tiện tìm món quần áo cũ của Lý Tố Chân, dùng để Dẫn Hồn, sau đó đốt bùa làm phép... Thần du thái hư, lập tức cảm nhận được nơi của hồn phách Lý Tố Chân, kỳ quái là không phải ở âm ti, cũng không ở dương gian, mà là đang ở trong một không gian thần bí.



Rõ ràng có thể chạm tới, rồi lại bị một vách ngăn vô hình ngăn cản, giống như là nước bị chứa ở trong suốt trong túi nhựa trong suốt, vô luận như thế nào cũng chảy không được.



Diệp Thiếu Dương dùng thần thức khóa lại hồn phách của Lý Tố Chân, cắn chót lưỡi, một hơi niệm ba lần Chiêu Hồn Chú, hét lớn một tiếng: ” Lên!”



Quần áo trong vòng định hồn đột nhiên phồng lên, giống như là một người mặc quần áo nhưng không nhìn thấy, đứng ở nơi đó.



“Thành công?” Tạ Vũ Tinh dùng giọng không thể tin nói. Vốn nàng đối với chiêu hồn là không ôm hy vọng gì.



Diệp Thiếu Dương cũng không ôm hi vọng.



Tác dụng của Chiêu Hồn Thuật dù sao cũng có hạn, Diệp Thiếu Dương tin tưởng, chỉ cần Vương Mạn Tư khống chế hồn phách không thả, mình tuyệt đối không có cách nào đem nàng kéo trở về, kết quả... Lại thành công?



Diệp Thiếu Dương lập tức cảm giác được có chút không đúng, nhíu mày hỏi “Lý Tố Chân?”



Quần áo rung động, trong quần áo trống rỗng, truyền tới tiếng khóc nức nở của một nữ tử.
Lý Tố Chân nói: “Ngươi hồi sinh Tiểu Vũ, ta sẽ không giết nữ tiện nhân này, ta giữ lại hồn phách của cô ta, chờ các ngươi tới tìm ta, đến lúc đó có thể cứ cô ta hay không, còn phải xem ngươi.”



Diệp Thiếu Dương ngẩn ra, nói: “Ta dựa vào cái gì tin tưởng ngươi?”



“Ngươi cũng có thể không tin!”



Vương Mạn Tư mặt âm trầm, thanh âm càng lạnh đi, “Nói cho Tiểu Vũ, có một số việc theo thời gian sẽ thay đổi, nhưng có một số việc, mãi mãi cũng sẽ không thay đổi!”



Nói xong câu đó, đỉnh đầu của cô ta bắt đầu bốc lên một luồng hắc khí, sau đó tiêu tán.



Diệp Thiếu Dương biết là thần thức của cô ta tán đi, lập tức tiến lên, dùng Âm Dương kính hướng về phía Lý Tố Chân, trong miệng thì thầm: “Thiên địa thanh minh, Âm Dương Tỏa Linh, Thái Thượng Tam Thanh cấp cấp như luật lệnh!”



Một luồng tàn hồn của Lý Tố Chân, lập tức bị Âm Dương Kính thu vào.



Diệp Thiếu Dương hít một hơi thật sâu.



Tạ Vũ Tình thấy mọi việc đã kết thúc, lập tức đi tới, nhìn trong tay hắn Âm Dương Kính hỏi “Ngươi tại sao lại thu bà ấy vào.”



“Chỉ là một luồng tàn hồn, không có tam hồn định linh, rất nhanh sẽ bị dương khí hòa tan.” Diệp Thiếu Dương đem Âm Dương Kính cất đi, hồi tưởng chuyện vừa rồi, nói: ” Vương Mạn Tư này cũng thật là quá điên cuồng.”



Trương Tiểu Nhị nói: “Đúng vậy, nếu như Hạng Tiểu Vũ sống lại, chúng ta lại có thêm trợ thủ, cô ta lại còn để cho chúng ta làm như thế, quả thực đúng là biến thái.”



Tạ Vũ Tình nói: “Ta có thể hiểu được cách nghĩ của cô ta: cô ta làm tất cả mọi thứ như vậy, kỳ thực chính là đang báo thù, nói thẳng ra, đều là làm cho Hạng Tiểu Vũ nhìn. Bởi vì Hạng Tiểu Vũ là vì cô ta là cương thi, sợ cô ta giết người mà lừa dối cô ta, cho nên cách nghĩ của cô ta cũng rất đơn giản: