Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 1535 : Thần Bí Lai Khách (1)

Ngày đăng: 04:58 30/04/20


”Có chớ… bự hơn ngài một chút.” Dưa Dưa sờ ngực của hắn, phỏng đoán.



Diệp Thiếu Dương nổi một lớp da gà, đẩy tay của nó ra, hỏi: “Bao lớn?”



“Tôi vừa sờ đến liền bị đánh, sao biết được. Hay là ngài đi sờ thử đi!”



“Ta mà đi thì không chỉ bị đánh thôi đâu!”



Diệp Thiếu Dương không đùa với nó nữa, cuộn chăn mền ngủ tiếp, lại ngủ không được nữa, trong lòng mắng 180 lần Trương Tiểu Nhị lừa người, đành ngồi dậy rời giường đến bên cửa sổ hóng gió.



Bên ngoài trời vẫn chưa hoàn toàn sáng hẳn, Diệp Thiếu Dương đón gió hít sâu, lông mày đột nhiên nhíu lại, hắn phát hiện bên ngoài trời trong vắt, căn bản cũng không có sương mù.



Mình ở cư xá này cách đại học không bao xa, nếu như bên kia nổi sương mù, phía bên mình hẳn là cũng không cách nào tránh khỏi, vậy mà mình từ lúc rời giường đến nay chừng mười phút lại không nhìn thấy sương mù đâu, không có khả năng tán đi nhanh như vậy?



Tuy nhiên nghĩ lại, mình đang ở vùng núi, sương mù vùng núi luôn luôn nồng hơn so với nội thành, cũng tán chậm hơn. Vừa nghĩ như thế hắn liền bình thường trở lại.



Nghĩ đến Nhuế Lãnh Ngọc xế chiều hôm nay trở lại, Diệp Thiếu Dương trong lòng đắc ý, mơ tưởng một phen, sau đó đi gõ cửa phòng Tuyết Kỳ.



Tuyết Kỳ còn mặc váy ngủ tối hôm qua, có chút mơ màng buồn ngủ, càng lộ vẻ đáng yêu.



Diệp Thiếu Dương buồn bực nói: “Cô cũng đi ngủ?”



“Tôi không cần đi ngủ, nhưng thân thể này cần bảo dưỡng, mỗi đêm tôi đều nhập định dưỡng thần.” Tuyết Kỳ vuốt vuốt tóc rối bời: “Sáng sớm gọi tôi làm gì?”



“Cô ăn điểm tâm gì?”



“Một cốc sữa bò, hoặc là sữa đậu nành.”



“Được, vậy… “. Diệp Thiếu Dương xoa xoa tay: “Hôm nay Lãnh Ngọc trở về, ta muốn tặng quà cho nàng, cô tốt xấu gì cũng là con gái, giúp ta tham khảo một chút.”
“Cô thật muốn đi xem phim?”



“Đúng vậy a. Fantastic Beasts and Where to Find Them, nghe nói hay lắm, đáng tiếc Vũ Tình tỷ gần đây bận việc, không có thời gian đi chung với tôi, đành tự mình đi.”



Diệp Thiếu Dương nói: “Vậy cô mua ba tấm vé làm gì?”



“Cho hai người các ngài đó, đợi chút nữa Lãnh Ngọc tỷ đến, ngài dẫn nàng tùy tiện đi ăn một chút gì đó, sau đó liền đi xem phim, phim hết đại khái cũng là 5 giờ, hai người có thể đi uống chút cà phê, sau đó đi ăn tối. Nhớ kỹ chọn nhà hàng nào đặc sắc một chút, tôi chỉ có thể giúp đến đây. Tôi đi xem phim.”



“Ơ… Cô không đi theo bọn ta à?”



“Không làm bóng đèn.” Tuyết Kỳ cầm lon nước ngọt quơ quơ, lanh lợi rời đi.



Diệp Thiếu Dương nhún vai, nghĩ thầm cô bé này thật đúng là đáng yêu.



Ven đường tùy tiện ăn một phần mì xào thêm trứng gà, Diệp Thiếu Dương đi tiệm hoa lấy hoa tươi, sau đó chạy thẳng đến nhà ga, lòng tràn đầy mong chờ, đợi nửa giờ, xe lửa Nhuế Lãnh Ngọc ngồi cuối cùng vào trạm, người xuống xe lục tục đi ra.



Diệp Thiếu Dương lập tức bày ra một tư thái tự nhận là đẹp trai nhất, đem hoa tươi giấu ra sau lưng, định cho Lãnh Ngọc một sự bất ngờ.



Hoa tươi cộng thêm nhẫn, không chừng Lãnh Ngọc kích động hôn mình mất.



Diệp Thiếu Dương đang tưởng tượng thì thấy Nhuế Lãnh Ngọc từ trong đám người đi tới, nhưng mà… Nàng không phải đi một người. Bên cạnh nàng còn có một nam nhân, trên đầu đội một chiếc mũ, không nhìn thấy gương mặt, nhưng nhìn quần áo trên người, tuổi tác cũng không lớn.



Mấu chốt là, Nhuế Lãnh Ngọc đang khoác vai của hắn.



Cái quái gì thế này?



Diệp Thiếu Dương nhìn hình thể nam tử này, cũng không phải là sư huynh Hồ Vượng của nàng, vậy thì là ai? Ai đáng để nàng thân mật như vậy?