Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 1540 : Đạo Hóa Trùng (3)

Ngày đăng: 04:58 30/04/20


Diệp Thiếu Dương nói: “Cũng có vài nguyên nhân, trọng yếu nhất là, Đạo Hóa Trùng chỉ có thể sử dụng đối với vật sống, tựa như ký sinh trùng, nhất định phải có vật sống mới có thể cung cấp đầy đủ chất dinh dưỡng để nó sinh tồn được. Bởi vì điểm ấy, cho nên Đạo Hóa Trùng trên thực tế có phạm vi rất nhỏ.



Cơ mà —— đây lại là tuyệt học Đạo môn thượng cổ, chỉ có đạo sĩ cấp chưởng môn tông sư mới có thể thi pháp. Mà lúc thi pháp lại phải dùng phù chú sáng tạo ra Tà Linh, vốn là làm trái thiên đạo, cho nên đạo sĩ chính tu không cần phải dùng đến nó. Đương thời lại càng hiếm thấy, cơ hồ chẳng khác gì một môn pháp thuật bị từ bỏ. Cho nên ngay từ đầu anh mới nghĩ tới nó.”



Nhuế Lãnh Ngọc hoàn toàn hiểu được, nhìn qua kìm trùng trên người A Ngốc, nói: “Vậy kìm trùng này là ai thi pháp trên người hắn, để phong ấn cái gì?” Đột nhiên nàng nghĩ đến một loại khả năng, nàng hít sâu một hơi, nói: “Hay là, dùng để phong ấn bản thân hắn?”



“Đạo Hóa Trùng chia thành rất nhiều loại, giống như linh phù, khác họa pháp, hiệu dụng cũng khác nhau. Muốn biết hiệu dụng của Đạo Hóa Trùng này, anh phải nhìn thấy phù văn trước.”



Nói xong, Diệp Thiếu Dương gọi Dưa Dưa tới, để nó tiến vào thân thể A Ngốc một lần nữa, nhìn một chút tứ chi kìm trùng và giác hút tạo thành “Chữ” gì.



Thấy Dưa Dưa có chút do dự, Diệp Thiếu Dương vạch đầu ngón tay, vẽ lên trên trán nó một trấn hồn đạo văn, nói: “Ngươi mau đi đi, lần này vòng xoáy kia nếu có thể hấp thu tu vi của ngươi, thì nó là tà môn.”



Dưa Dưa nghe hắn nói như vậy, lập tức có lòng tin, lại lần nữa chui vào thể nội A Ngốc.



Ba người lẳng lặng chờ đợi, qua một hồi lâu, Dưa Dưa lại lần nữa bắn ra, trợn mắt nhìn Diệp Thiếu Dương một cái, nói: “Á trời trời, ngài không biết vòng xoáy kia uy lực mạnh bao nhiêu đâu. Có đạo văn của ngài, tôi còn suýt chút nữa bị hút đi tu vi.”



Diệp Thiếu Dương cả kinh nói: “Không thể nào?”



Lại có thể có người tạo ra Đạo Hóa Trùng cường đại như vậy? Là ai làm?



Dưa Dưa nói: “Ngài nhanh tìm cho tôi thứ gì đó để tôi vẽ lại cho ngài xem, không chút hồi tôi lại quên.”
“Đó là vì tu vi hắn đều bị Đạo Hóa Trùng hút đi, ký ức cũng đã mất.” Diệp Thiếu Dương nói: “Chúng ta nhất định phải tìm được người hạ chú, làm rõ tại sao y muốn làm như vậy, sau đó lại tính toán tiếp.”



Nhuế Lãnh Ngọc gật gật đầu, “Nghe anh.”



Lập tức suy nghĩ một chút, nói: “Hắn được phát hiện tại tổng đàn Linh tu hội, hiện tại chỉ có manh mối tại đó, em một hồi sẽ nói sư phụ một tiếng, để người gọi người khác đi điều tra một phen, còn anh, có muốn về Mao Sơn đọc qua ấn phù bí tịch, xác định lai lịch ấn phù không?”



Diệp Thiếu Dương phất tay nói: “Anh không rảnh, anh còn có một việc chờ làm, muốn biết lai lịch đạo phù, dễ thôi, trực tiếp tìm sư phụ anh đến xác nhận là được.”



“Sư phụ anh, không phải đã…”



“Người còn ở Âm Ti thụ phong Âm thần, anh mời người lên. Vừa vặn anh cũng đã lâu không nghe ông ấy càm ràm.” Diệp Thiếu Dương cười, đột nhiên lại nhíu mày, thầm nói: “Cũng không biết ông ấy có nguyện ý tới hay không.”



Cẩn thận suy nghĩ, nơi này là khách sạn, không có đủ điều kiện thỉnh thần, Diệp Thiếu Dương quyết định sau khi về nhà lại nói.



“Vậy còn hắn thì sao?”. Diệp Thiếu Dương chỉ chỉ A Ngốc, hỏi Nhuế Lãnh Ngọc.



“Hắn hiện tại không có nguy hiểm gì, cùng theo chúng ta về nhà, tạm thời ở lại nhà chúng ta. Dù sao phòng trống trong nhà nhiều như vậy.”



Diệp Thiếu Dương gãi đầu: “Theo chúng ta về nhà…”