Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 1583 : Kế Trong Kế (2)

Ngày đăng: 04:58 30/04/20


Chờ sau khi bọn Dưa Dưa đều rời đi, Diệp Thiếu Dương mới chào hỏi mọi người trở về ký túc xá, trên đường đi Dương Thần Vũ cảm khái nói: “Diệp Thiên Sư, xin cho tôi hỏi một vấn đề riêng tư chút, những môn nhân của của ngài, thực lực của từng người đều không tầm thường, vì cái gì… Bọn họ lại trung thành với ngài như thế, để mặc người gọi là đến đuổi là đi, một câu oán giận đều không có? Ngài đã dạy dỗ bọn họ thế nào?”



“Dạy dỗ?” Diệp Thiếu Dương cười cười, “Ta chưa từng dạy dỗ bọn hắn cái gì cả, bọn hắn đối tốt với ta là vì ta chưa từng xem bọn hắn là môn nhân.”



“Không hề xem bọn họ là môn nhân? Có ý gì?” Dương Thần Vũ không hiểu.



Diệp Thiếu Dương không nói quá nhiều, loại người như hắn ta có khả năng sẽ không bao giờ hiểu được cái gì là xả thân liều chết, không tiếc kính dâng mạng sống.



Tiến vào văn phòng của khu ký túc xá, Diệp Thiếu Dương mới cảm thấy sau cổ hơi đau đau, nhờ Nhuế Lãnh Ngọc kiểm tra dùm mình thử.



“Anh bị thứ gì cắn?” Nhuế Lãnh Ngọc nhìn thấy hai hàng dấu răng chỉnh tề, trong dấu răng là một vòng màu đen, không biết là bị khí tức gì xâm nhập.



“Một loại từ vật đến từ Địa Ngục, có trời mới biết đó là cái gì.”



Nhuế Lãnh Ngọc tìm chút hùng hoàng và giả thạch phấn thoa lên vết thương, rút hết tà khí bên trong ra, mặc dù Diệp Thiếu Dương có Thiên Linh Thể thể chất, có thể tự mình bức tà khí ra ngoài, nhưng tốc độ rất chậm chạp, bất lợi cho việc khôi phục.



Sau đó mở cái hòm thuốc tùy thân ra, lấy chút thuốc bột, cẩn thận bôi lên vết thương, sau đó băng bó lại.



Trong quá trình này thì Diệp Thiếu Dương kể lại những chuyện đã xảy ra trong không gian giam cầm, mấy người nghe liên lục cảm thấy hứng thú.



Dương Thần Vũ và Lý Đồng lại càng khiếp sợ không thôi, nhìn nhau một chút, sau đó Dương Thần Vũ cười khổ nói: “May là Diệp Thiếu Dương ngài pháp lực thông huyền, nếu đổi lại là chúng ta, khẳng định không còn cơ hội đi ra.”




“Tàn hồn quả nhiên là ở đây!”



Dương Thần Vũ mừng rỡ không thôi, quay đầu nói với Diệp Thiếu Dương: “Diệp Thiên Sư mau tìm thứ gì để nạp hồn đi, cái miếng vải đen này của tôi một khi bị vén lên, tàn hồn đụng phải dương khí, sợ sẽ bị tan biến.”



Diệp Thiếu Dương cầm lấy Âm Dương Kính trong tay Lưu Minh rồi đưa tới, gật gật đầu với Dương Thần Vũ, Dương Thần Vũ đột nhiên xốc miếng vải đen lên.



Tay trái Diệp Thiếu Dương đẩy kính ra, tay phải kết ấn, kéo trở về, thì thầm nói: “Tốc tốc quy chân!”



Mộ bóng người nhập vào trong mặt gương.



Diệp Thiếu Dương cấp tốc vẽ một thờ linh phù, dán lên mặt kinh, nhìn mặt kính trơn bóng rồi thở ra một hơi thật dài, mặt gương chiếu rọi ra khóe miệng mỉm cười thắng lợi của hắn.



Đến cuối cùng cũng đã tìm được tam hồn thất phách của Hạng Tiểu Vũ.



Có thể bắt đầu phản công.



Dương Thần Vũ nói: “Diệp Thiên Sư, tạm thời nhanh đi tìm thi thể cho Tiểu sư thúc, để ông ấy hoàn hồn đi.”



“Từ từ, còn có một việc.” Diệp Thiếu Dương lấy ra một tờ linh phù.