Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 1628 : Ti Chủ Chi Tranh

Ngày đăng: 04:59 30/04/20


“Ta cần không phải cảm tạ, ta là thiên sứ ở nhân gian, địa ngục không trống không thành tiên.”



Diệp Thiếu Dương vuốt tóc đến sau đầu, khoanh tay đứng, bày ra một cái thong dong đạm mạc từ chỗ Thanh Vân Tử học được, quan sát chúng sinh, nhẹ nhàng cười, “Ta sinh ra đã là người đưa đò, xong việc phẩy tay áo bỏ đi, ẩn sâu thân cùng danh…”



Lý Lâm Lâm bĩu môi, lẩm bẩm: “Thật biết làm màu.”



Nhuế Lãnh Ngọc che miệng nhịn cười, hướng cô làm cái động tác chớ có lên tiếng, ý tứ Diệp Thiếu Dương hiện tại tự mình cảm giác tốt, đừng cắt ngang hắn, để hắn tiếp tục làm màu.



Diệp Thiếu Dương cũng muốn tiếp tục làm màu, nếu trong tay có một đóa hoa, lập tức muốn cầm hoa mà cười.



Đột nhiên từ một bên lao ra một người, hướng mông hắn cho một cước, trực tiếp đạp bay.



Diệp Thiếu Dương bò dậy nhìn, là Trường Tiểu Nhị, khí thế hùng hổ lao tới, các loại chiêu thức độc ác ùn ùn xuất hiện, Diệp Thiếu Dương bị đánh trở tay không kịp, chỉ có nước tránh né, còn thỉnh thoảng bị đánh trúng, chật vật không chịu nổi.



“Móa, ngươi muốn khi sự diệt tổ sao, người phản rồi!” Diệp Thiếu Dương vừa chạy trối chết vừa mắng.



“Diệp Thiếu Dương anh không có lương tâm, em giúp anh làm như vậy, quyết chiến cuối cùng anh thể mà lại không cho em biết, chờ em tới đây anh cũng đánh xong rồi, anh –*



Hai người ngươi truy ta đuổi đánh như vậy, rất nhanh đã dẫn tới học sinh qua đường vây xem.



Diệp Thiếu Dương bất đắc dĩ đành phải ra lệnh Qua Qua và Chanh Tử cùng nhau đem Trương Tiểu Nhị đè lại, xoa chỗ trên mông bị cô đá, cả giận nói: “Ngươi thế mà dám đánh sư phụ, ngươi điên rồi!”



“Anh còn biết anh là sư phụ à!” Trương Tiểu Nhị tức giận hai mắt đỏ bừng, “Nếu không phải em vừa rồi ở bên ngoài gặp được chị Vũ Tình, em cũng không biết mấy người thế mà đánh xong rồi!”



“Ặc ặc, ai bảo em tới chậm.”



“Cái gì, rõ ràng là anh không cho em biết! Anh không đem em coi là người một nhà!” Trương Tiểu Nhị nói xong mắt đã đỏ lên.




“U! Nơi này còn có người kỳ thị nữ, nữ nhân làm sao vậy, không có nữ nhân ngươi từ đâu mà ra.”



Qua Qua cười hắc hắc nói: “Không có nữ nhân cũng có ta, ta là thấp sinh, không cha không mẹ.”



Chanh Tử nghẹn lời, rất nhanh lại nói: “Vậy Ngư Huyền Cơ còn là ti chủ Tuần Du ti đó! Dựa vào cái gì Mỹ Hoa không được!”



“Dừng dừng dừng!” Diệp Thiếu Dương bị ồn ào tới5mức đau đầu, quay đầu hỏi Qua Qua: “Ngươi muốn làm ti chủ?”



“Ta không làm.” Qua Qua bĩu môi, ti chủ tuy nghe phong cách, nhưng nó vẫn thích ở cùng Diệp Thiếu Dương, ở nhân gian tự do tự tại.



Diệp Thiếu Dương cả giận nói: “Hai ngươi một kẻ không muốn làm, một kẻ không có tư cách làm, ở đây ồn ào cái gì!”



Hai người hung hăng trừng mắt nhìn đối phương một cái, không lên tiếng.



Diệp Thiếu Dương nhìn lướt qua các môn nhân, nói: “Còn có ai không muốn làm quan?”



Tuyết Kỳ nhấc tay nói: “Ta không đi, ta muốn ở lại nhân gian cùng Vũ Tình, ta không đi âm ty.”



Diệp Thiếu Dương lên tiếng, hỏi Lâm Tam Sinh và Lý Lâm Lâm: “Các ngươi thì sao?”



“Ta không có gì cả, đã xuất sư. Ta trước đó đã nói, sẽ đến làm quân sư cho ngươi, có cái thân phận cũng tốt, tương lai hướng âm ty làm việc, cũng danh chính ngôn thuận.”



Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, nghĩ đến âm ty nhiều người nhiều miệng, là chỗ thị phi, đám người Tiểu Thanh tính tình ngay thẳng, giao tiếp với4đám người tinh ranh kia sợ là phải chịu thiệt, đang cần Lâm Tam Sinh người thông minh như vậy đi áp trận. Lập tức hỏi: “Ngươi muốn làm quan gì?”



“Chủ bộ. Ta năm đó ở trong quân chính là chủ bộ.”