Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 1670 : Đỉa Quái

Ngày đăng: 05:00 30/04/20


Diệp Thiếu Dương giật mình quay đầu lại nhìn nó, “Có ý tứ gì?”



Qua Qua đi tới, vẻ mặt có chút phức tạp nhìn da người bệt ra trên mặt đất, nói: “Thứ này, là một loại đĩa sinh trưởng ở trong sông m Thủy, ở Thái m sơn một đoạn thuỷ vực đó, chịu âm khí nồng đậm ảnh hưởng, rất nhiều sinh linh đều sẽ tà tu, trở thành tà vật, loại địa này chính là một trong số đó, có rất nhiều đều thành thủ hạ của vị kia.”



“Thái m son!” Diệp Thiếu Dương kinh ngạc nói, “Ngươi là nói thứ đồ chơi này là Vô Cực Quỷ Vương phái tới?



Qua Qua gật gật đầu, “Ta dù sao cũng từng nán lại Thái m sơn, cho nên liếc một cái liền nhận ra lại lịch nó, không có sai.”



Diệp Thiếu Dương giật mình không nói nên lời.



Qua Qua cắn môi nói: “Đia quái này, tảm phần là Quỷ Vương phái tới bắt ta, không ngờ lại hại chết người khác…”.



Diệp Thiếu Dương lắc đầu, nói: “Hẳn là hướng về phía ta. Từ công nói không sai, Thái m sơn không muốn để ta vượt ở phía trước bọn họ tìm được Bạch Khởi.”



Qua Qua còn muốn nói gì, Diệp Thiếu Dương lệnh nó đi đem Tứ Bảo tìm đến, còn có Tào Vũ, bản thân nó thì ở lại doanh địa, thủ hộ các đội viên.



Tứ Bảo và Tào Vũ chạy tới, nhìn thấy da người trên mặt đất, cũng bị dọa nhảy dựng, đặc biệt là Tào Vũ một người bình thường, thấy một màn như vậy, sợ tới mức hầu như ngã bệt xuống đất, há hốc miệng nói không nên lời.



Diệp Thiếu Dương kể lai lịch đỉa quái với bọn họ.



Tứ Bảo nghe xong, trầm ngâm một phen nói: “Sao có thể khéo như vậy, ngày hôm qua bị vu sư nào đó tập kích, hôm nay lại bị người của Thái Âm sơn tập kích, chẳng lẽ bọn họ là một hội hay sao?”



Diệp Thiếu Dương lắc đầu nói: “Hẳn là thật sự trùng hợp, Thái Âm sơn hầu như tiếp cận âm ty, từ trước tới nay chưa từng có qua lại với nhân loại, cũng không thèm hợp tác với nhân loại, nói đến trùng hợp, tôi cảm thấy hẳn là, Thái Âm sơn cùng vu sư đối phó chúng ta có mục đích chung, cho nên bọn họ muốn thừa dịp hỗn loạn trà trộn vào trong chúng ta, nhân cơ hội đối phó chúng ta.”
Tào Vũ gật gật đầu, nói: “Vậy làm sao bây giờ? Lúc tôi vừa đi qua, các đội viên ai cũng rất kinh sợ, không biết đã xảy ra chuyện gì, giải thích với bọn họ như thế nào?”



Ba người thương lượng một phen, sau đó trở lại doanh địa, quả nhiên toàn bộ đội viên đều đứng ở bên lửa trại, ai cũng mở to hai mắt nhìn, hoảng hốt nhìn bọn họ.



Diệp Thiếu Dương trực tiếp nói nam sinh kia đã bị hại, nguyên nhân tử vong không rõ, nhưng sự tình đã giải quyết, thi thể cũng chôn lấp ngay tại chỗ… Về phần nhiều chi tiết hơn nữa thì chưa nói.



Vốn Tào Vũ là muốn lừa bọn họ nói nam sinh mất tích, miễn cho bọn họ sợ hãi, nhưng Diệp Thiếu Dương cảm thấy bọn họ có tư cách biết chân tướng, sau đó quyết định bản thân đi hay ở.



Quả nhiên, ở sau khi biết được tin nam sinh kia chết, đội khảo sát lập tức sôi trào, nhất là nam sinh đó lúc trước còn khỏe mạnh, đi WC một chuyến đã chết, điều này quả thực làm người ta sợ hãi.



Tào Vũ chờ mọi người đều bình tĩnh lại, nói cho bọn họ, sáng sớm ngày mai sẽ có binh sĩ đưa thi thể nam sinh trở về, nếu có ai muốn đi theo rời khỏi giữa hành trình, có thể cùng nhau trở về.



Kết quả đại bộ phận thành viên đều muốn đi.



Điều này cũng ở trong dự đoán của Tào Vũ, tuy đội khảo sát còn chưa tới nơi đã tan, trong lòng ông ta rất không cam lòng, nhưng ông ta cũng không thể cưỡng cầu, lấy tính mạng người khác để đùa.



“Tôi đi theo! Tôi không quay về!” Tôn giáo sư có chút quật cường nói.



Tôn giáo sư biểu hiện, khiến Tào Vũ cũng có chút kinh ngạc.



“Tôi sau khi xem tư liệu ông cho tôi, hoài nghi cổ mộ này rất có thể có liên quan với di chỉ Lâu Lan. Ông biết đó, tôi năm nay đã sáu mươi, mãi chưa kết hôn, trừ dạy học, tôi đem toàn bộ đều dùng ở trên khảo cổ, từ sau khi xem tư liệu của ông, tôi vẫn luôn tràn ngập chờ mong đối với xuống cổ mộ này.