Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 1678 : Gặp Phải Vây Công (3)

Ngày đăng: 05:00 30/04/20


Tôn giáo sư gật gật đầu, tỏ vẻ lý giải, mình hoàn toàn không hiểu đối với sự kiện thần quái, cũng không hỏi tiếp nữa, mà là quay sang nói với Tứ Bảo:



“Tôi từng xem mấy thứ khai quật này trên ảnh chụp, thuật ngữ chuyên nghiệp thì không nói, tóm lại chúng tôi căn cứ niên đại mấy thứ này suy đoán, đây là một tòa cổ mộ đời Tống, chủ mộ khẳng định là người thân phận hiển hách, nhưng bởi vì thiếu tài liệu, cũng không có cách nào nghiên cứu, cổ mộ đời Tống vì sao sẽ xuất hiện ở Tây Vực, cùng di chỉ Lâu Lan lại có liên hệ thế nào, đây là một cái đầu để phi thường hấp dẫn người ta, chúng ta cũng là bởi vì cái này mới không ngại cực khổ chạy tới khảo sát.”



Tứ Bảo và Diệp Thiếu Dương nhìn nhau một cái, lẩm bẩm: “Cổ mộ triều Tống…”



Trong lòng Diệp Thiếu Dương càng thêm nghi hoặc, Bạch Khởi là người thời kì Chiến quốc, nếu mộ này là triều Tống, chẳng lẽ là mình nghĩ nhiều, mộ này cùng Bạch Khởi vốn không có quan hệ



gì?



Tôn giáo sư nói: “Đây chỉ là bước đầu suy đoán mà thôi, ở trong mô phát hiện đồ vật triều Tống, cũng không thể chỉ xác định là cổ mộ triều Tống, những vật này cũng có khả năng là tiền triều, bởi vì chủ mộ lúc còn sống yêu thích, cho nên sau khi chết dùng để bồi thường, loại sự tình này cũng rất nhiều. Nhưng ít nhất có thể xác định, mộ này là xây ở sau triều Tống.”



Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, mặc kệ nói như thế nào, ngôi mộ này tựa như là không kéo được quan hệ gì với Bạch Khởi.



Tào Vũ khen một tiếng, nói: “Lúc trước muốn nói cho hai vị những chi tiết này, hai vị không nghe, giữa đường tôi cũng muốn nói, nhưng gặp được các loại việc lạ, tôi trong lúc nhất thời cũng đã quên những thứ này, nhưng thứ tôi hiểu biết, không sai biệt lắm cũng chỉ nhiều như vậy, hy vọng Tứ Bảo đại sự có thể mau chóng xác định phạm vi cổ mộ, chúng tôi dễ khai triển công tác.”



Tứ Bảo nhìn sa mạc vô tận trước mắt, nói: “Nơi này tất cả đều là cát chảy, muốn ở nơi này làm định huyệt, rất nhiều biện pháp đều không thể sử dụng, tôi dốc hết sức vậy.”



Nghĩ nghĩ nói: “Ông giúp tôi tìm một ít gậy gỗ, ít nhất dài ba bốn mét, càng nhiều càng tốt.”



Tào Vũ vừa nghe, cũng không hỏi hắn dùng làm gì, trầm ngâm một chút nói: “Nơi này không thông xe, vận chuyển đồ tới đây là có chút phiền phức, nhưng tôi cố gắng đi, không được thì thuê thêm một ít đội lạc đà, tôi trở về liền liên hệ, phương diện nhân thủ, đại sư có yêu cầu gì?”



Tứ Bảo nhìn Tôn giáo sư một cái, nói: “Người khác không cần, chỉ cần Tôn giáo sư ở đây giúp tôi là được. Đúng rồi, còn có Tiểu Phương cô nương.”



Phương Mông Na ngẩn ra, nói: “Chúng tôi có tác dụng gì?”




Lưu Khải nhìn cũng có chút động lòng, tỏ vẻ đem lạc đà đưa về rồi tới, sau đó dắt lạc đà nhanh chóng rời khỏi.



Diệp Thiếu Dương lao mạnh vào trong làn nước, một hồi lặn, một hồi bơi ngửa, rất high, một lát sau Lưu Khải chạy tới, cũng đi xuống cùng nhau bơi, hai người ở lại dưới nước nửa giờ, mới4chưa hết thèm lên bờ, Diệp Thiếu Dương đi mặc quần áo.



“Diệp tiên sinh dáng người không tệ.” Lưu Khải nói, “Sáu khối cơ bụng.”



Diệp Thiếu Dương nhìn thoáng qua bụng hắn, đường nét cơ bắp so với mình còn rõ ràng hơn, nói: “Móa, anh chê cười tôi.”



Lưu Khải cười nói: “Tôi là bộ đội đặc chủng, dáng người này xem như tiêu chuẩn, Diệp tiên sinh có thể đem cơ bắp luyện thành như vậy, thật sự rất không dễ dàng.”



Diệp Thiếu Dương mặc quần lót, đi xách quần, giống như bị sét đánh một phát, trong đầu nổ ‘Ông’ một tiếng, ngây ra tại chỗ.



Lưu Khải mặc quần áo đi tới, thấy hắn sắc mặt trắng bệch, vội vàng hỏi: “Diệp tiên sinh làm sao vậy?”



Diệp Thiếu Dương nhìn quanh, thấy chung quanh trống rỗng, từng tầng mồ hôi lạnh chảy xuống.



“Đồ của tôi mất rồi.”



“Đồ đạc? Cái gì vậy?” Lưu Khải nhìn trái nhìn phải, khắp nơi cát vàng, liếc một cái có thể thấy rõ, cái gì cũng không có.



“Pháp khí…”



Đai lưng không còn, Câu Hồn Tác không còn, Thất Tinh Long Tuyền Kiếm cũng không còn nữa!