Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 1695 : Giúp Đỡ Mới (1)

Ngày đăng: 05:00 30/04/20


Diệp Thiếu Dương bảo Tào Vũ nói cho bên kia, để Ngô Gia Vĩ qua đây. Trong lòng lại đánh trống, không biết Ngô Gia Vĩ đột nhiên tìm đến mình có chuyện gì. Nhất định không phải việc gì nhỏ, bằng không hắn tuyệt đối không trở về tìm tới Lạ Bố Bạc, còn muốn vào sa mạc tìm mình.



Nhưng di động ở nơi này không có tín hiệu, cũng không liên hệ được với gã, tất cả nghi vấn, đành phải chờ gã đến rồi nói sau.



Hai ngày sau, Tứ Bảo tiếp tục định vị mộ huyệt, Diệp Thiếu Dương thì đợi ở doanh địa, vừa đảm đường bảo tiêu, vừa chờ đợi Tử Côn đạo nhân tìm đến mình. Tử Côn đạo nhân hai ngày chưa tới.



Tuy Diệp Thiếu Dương tin tưởng vững chắc Tử Côn đạo nhân nhất định sẽ đến, nhưng chậm chạp không đến, bản thân không khỏi vẫn có chút lo lắng.



Hai ngày sau, người chờ rốt cuộc đến, lại không phải Tử Côn đạo nhân, mà là Ngô Gia Vĩ.



Ngô Gia Vĩ là theo đội lạc đà đến, mười mấy con lạc đà, chở vài bó trúc, còn có không ít vật tư bổ sung, do mười mấy binh sĩ một đường áp tải tới.



Hai hàng lông mày trắng như tuyết Ngô Gia Vĩ vẫn bộ dáng cũ, lạnh lùng, không thích đùa cợt, nhưng hắn tuổi không lớn, gương mặt hơi tỏ ra non nớt luôn nghiêm trang, cho người ta cảm giác có chút như là ra vẻ đứng đắn, ngược lại có chút đáng yêu. Ít nhất Diệp Thiếu Dương là cảm giác như vậy.



Bên cạnh Ngô Gia Vĩ còn dẫn theo một bạn trẻ tướng mạo tương tự với hắn, nhưng lông mày là màu đen, nhìn cũng chỉ vừa trưởng thành không lâu, Ngô Gia Vĩ giới thiệu nói gã là em trai mình, tên là Ngô Gia Đạo, nếu Ngô Gia Vĩ là “giả đúng đắn”, vị này chính là hoạt bát thực, vừa gặp mặt liền bắt tay Diệp Thiếu Dương cùng Tứ Bảo, tỏ vẻ đã sớm nghe nói sự tích bọn họ, có loại kích động fan nhìn thấy thần tượng.



“Sao cậu lại tới đây?” Sau khi chào hỏi qua đi, Diệp Thiếu Dương lập tức hướng Ngô Gia Vĩ nói ra nghi hoặc trong lòng.



Bởi vì một số việc lúc trước, Diệp Thiếu Dương đem Ngô Gia Vĩ coi là người một nhà, nhưng hai người dù sao một đoạn thời gian chưa liên hệ, tuy đều thêm wechat, nhưng Ngô Gia Đạo cũng không cầm di động mấy, một lần nói chuyện phiếm cuối cùng, cũng là nói cho Diệp Thiếu Dương bản thân về tới Lao Sơn tu hành.



“Tôi đến thăm anh một chút, thuận tiện xem anh có chỗ nào cần hỗ trợ không.” Ngô Gia Vĩ nói.




Ngô Gia Vĩ nói: “Đúng vậy, em trai của tôi giống tôi, từ nhỏ đã ở Lao Sơn tu hành, lần này theo tôi cùng nhau xuống núi, tôi liền đem nó cũng mang đến.”



Ngô Gia Đạo cười nói: “Diệp thiên sư… Không đúng, nên gọi là5Diệp chưởng giáo, sự tích của anh hiện tại giới pháp thuật không ai không biết nha, tôi cũng là một trong các fan của anh, lần này chính là quấn quít lấy anh trai tôi mang tôi cùng nhau đến gặp anh, có chuyện gì cứ phân phó, tuyệt đối đừng coi tôi là người ngoài nha.”



Diệp Thiếu Dương cười nói: “Không phải người ngoài, thì đừng gọi tôi Diệp chưởng giáo, gọi tên tôi là được.”



“Vậy vẫn là gọi anh Diệp sư huynh đi, giống anh trai tôi.”



Diệp Thiếu Dương giới thiệu lẫn nhau cho bọn họ cùng Tào Vũ, Tào Vũ biết được bọn họ cũng là pháp sư, tương đương đột nhiên có thêm hai trợ thủ, tự nhiên cực kỳ vui vẻ.



Hai huynh đệ ngồi xuống ở đối diện Diệp Thiếu Dương, hỏi hắn nơi này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.



Bởi vì là tới giúp mình, người cũng tin được, Diệp Thiếu Dương cũng không giấu diếm, đem tình huống đại khái nói một lần với bọn họ. Sau khi nghe xong, anh em hai người chấn động không thôi, đồng4thời hưng phấn xoa tay.



Bọn họ không giống với Diệp Thiếu Dương tên giảo hoạt này, chưa từng xuống núi hành động như thế nào cả, nghẹn mãi, chỉ muốn xuống núi làm chút đại sự, bọn họ cảm thấy mình cuối cùng đã tìm được cơ hội.



Tứ Bảo hỏi: “Đúng rồi, các cậu chính là người Tân Cương, hiểu biết đối với bên này không?”



Ngô Gia Đạo lắc đầu nói: “Tân Cương quá lớn, chúng tôi ở Đông Cương, đối với bên này không biết một chút nào. Nhưng có hai vị sư huynh, tôi tin tưởng mặc kệ đối thủ là ai, đều không cần để ý.”