Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 1698 : Quang Minh Chi Thần (1)

Ngày đăng: 05:00 30/04/20


“Những giáo đồ này cũng lên mặt đất đi săn dê vàng, cách mỗi một đoạn thời gian, đi trên trấn La Bố Bạc bán ra, mua về quần áo cùng một ít nhu yếu phẩm sinh hoạt, bởi vậy bộ phận giáo đồ biết nói Duy ngữ.”



Nói một phen dài như vậy, Thiên Bảo đạo nhân giỏi hiểu lòng người tạm thời dừng, cố ý để bọn họ tiêu hóa một hồi, ở một bên mặt mỉm cười nhìn bọn họ.



Diệp Thiếu Dương trầm ngâm một lát, nói: “Những giáo đồ này nói, cổ mộ chúng ta muốn đào, là mộ thần của bọn họ?”.



Thiên Bảo đạo nhân gật đầu khen: “Diệp chưởng giáo có thể không biết, bọn họ tín ngưỡng, là một loại thần trong Phật giáo, tôi đối với Phật giáo cũng không quá hiểu biết, không biết đó là cái gì, dùng ngôn ngữ bọn họ phiên dịch lại, tên là A Bà Đao, được bọn họ coi như Quang Minh Chi Thần, chúng ta cứ gọi là Quang Minh Chi Thần đi.”



Diệp Thiếu Dương biết hắn nói là Đế Thích Thiện, nhưng cố ý chưa chỉ rõ.



“Những giáo đồ này, tin tưởng vững chắc mình là đời sau của Quang Minh Chi Thần này, tự xưng là Quang Minh giáo, bởi vậy, thủ hộ thân mộ, là trách nhiệm cùng nghĩa vụ của họ, tuyệt đối không cho phép thần mộ bị người ngoài phá hư… Chúng Các phái chúng tôi, lúc ban đầu cũng từng xảy ra tranh cãi với bọn họ, về sau bần đạo dùng gần một năm thời gian, đến quan hệ tốt với bọn họ. Diệp chưởng giáo, nếu không có bọn họ cho phép, muốn xuống mộ, đó là tương đối phiền toái.”



Diệp Thiếu Dương hiểu hắn đang tranh công đối với mình, nhưng cũng thừa nhận đây là sự thật, lấy mình mà nói, cho dù các giáo đồ “Quang Minh giáo” đánh không lại mình, hoàn toàn có thể chờ sau khi đoàn người mình xuống mộ, ở bên ngoài chơi xấu, thậm chí phong tỏa cửa vào, làm bọn họ trở thành cá trong chậu.



Lập tức cố ý hướng Thiên Bảo đạo nhân chân thành” cười cười, “Đa tạ Thiên Bảo sự thúc, để chúng tôi tránh dẫm vào vết xe đổ của đội khảo sát khoa học nọ trước kia.”




Thiên Bảo đạo nhân vung tay lên: “Nói thẳng, một chút cũng không biết. Cái này nói là thần mộ, nghe nói phía dưới có khá nhiều cơ quan và tà vật, đội khảo sát các cậu lúc trước ở trong mộ đã chết một nửa mà rời khỏi, chỉ nói từ một điểm này, chúng tôi cũng không dám tùy tiện đi xuống.”



Diệp Thiếu Dương nói: “Các Quang Minh giáo đồ kia, đối với thần mộ chẳng lẽ không nắm giữ tư liệu gì?”



Thiên Bảo đạo nhân lắc đầu, “Bọn họ trách nhiệm là thủ hộ thần mộ, không phải đào móc, giống với chúng ta, trăm ngàn năm qua ai cũng chưa từng đi xuống, đối với tình huống trong mộ cũng là hoàn toàn không biết gì cả, cho dù năm đó có gì truyền thừa, cậu ngẫm xem lúc này cũng truyền bao nhiêu đời rồi, sao còn5có thể lưu lại cái gì?”



Diệp Thiếu Dương chậm rãi gật đầu, tuy hắn tuyệt không tín nhiệm đối với tên mập chết tiệt khẩu Phật tâm xà này, nhưng không thể không thừa nhận, hắn nói rất có đạo lý, hậu sơn Mao Sơn mình cũng chôn rất nhiều tổ sư, nghe nói bên trong cũng cất giấu không ít thứ tốt, nhưng mình làm đích hệ truyền nhân, đối với tình huống trong mộ cũng là hoàn toàn không biết.



“Nhưng có hai manh mối, cần chúng ta chú ý, dựa theo cách nói bọn họ truyền miệng xuống, trong mộ này mai táng là ‘Quang Minh Chi Thần’ của bọn họ, chôn cùng còn có bốn đại hộ vệ của thần: một chim một thú một lam một lục, phàm là dám tiến vào thần mộ, đều sẽ lọt vào mấy đại hộ vệ này tập kích.”



“Một chim một thú một lam một lục?” Diệp Thiếu Dương trầm ngâm một phen, một chim một thú còn dễ giải thích chút, một lam một lục là quỷ gì? Lập tức biểu đạt ra nghi vấn.



Thiên Bảo đạo nhân cười khổ nói: “Cái4này thì không biết, tổ tiên bọn họ chính là truyền xuống như vậy, không có giải thích cụ thể. Bần đạo đoán, có thể là một số tà vật đặc thù nào đó đi. Nói là trừ bốn đại hộ vệ này, phàm là tiến vào cổ mộ, còn phải thừa nhận thần nguyền rủa, không một ai có thể sống sót đi ra.”