Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 1734 : Kiến Cắn Voi (1)

Ngày đăng: 05:00 30/04/20


Ngũ hành thi dứt khoát nhặt lên hai bộ da bọc xương bị mình hút khô, coi như vũ khí, vung tới đánh.



Diệp Thiếu Dương động tác linh mẫn, thi triển Thiên Cương Bộ, di chuyển bên cạnh ngũ hành thi, Thất Tinh Long Tuyền Kiếm không ngừng chém vào trên thân thể ngũ hành thi, nhưng ngũ hành thi này có được năng lực tái sinh đáng sợ, bị lưỡi kiếm chém ra vết thương lấy tốc độ cực nhanh khôi phục, một điểm này thật sự là khiến Diệp Thiếu Dương thương thấu cân não.



Tuy nói ngũ hành thi này trong thời gian ngắn cũng không thể đem mình thế nào, nhưng kéo dài như vậy, thể lực của mình chung quy có lúc hao hết, nhưng ngũ hành thi thì khác, thứ này tựa như động cơ vĩnh cửu, chỉ cần trong cơ thể tồn tại thi khí, có thể điên cuồng mãi.



Ở trong khe hở khi đánh nhau, Diệp Thiếu Dương nhìn thoáng qua Tử Côn đạo nhân, gã này không dùng loại thủ đoạn lúc trước nữa, mà là ở dưới sự trợ giúp của mấy sư đệ, lấy ra một quyển linh phù nhật hậu, không ngừng bắt thủy thi, sau đó dán bùa, thủy thi lập tức bất động.



“Ông đang làm gì!” Diệp Thiếu Dương hoài nghi hắn đang lười làm tránh việc tiêu cực, quát lớn.



“Diệp chưởng giáo, cậu chống đỡ trước, tôi có biện pháp!”



Đáy lòng Diệp Thiếu Dương hồ nghi, đành phải theo lời chống đỡ trước. Sau khi xử lý thủy thi lên bờ, Tử Côn đạo nhân mang theo mấy đệ tử canh giữ ở bờ sông, mỗi một thủy thi leo lên, thì đi dán một tấm bùa. Hồ nước này không gian có hạn, số lượng thủy thi tuy không ít, nhưng trải qua bọn họ thay nhau chém giết, còn lại cũng không nhiều, đến cuối cùng đã không còn thủy thi leo lên.



Tử Côn đạo nhân dán xong một thủy thi cuối cùng, gọi mấy đệ tử trở lại bên người, khoanh chân ngồi xuống, ngón tay bày ra một tư thế quái dị, cùng nhau làm phép. Tử Côn đạo nhân đứng bên trong, nhắm mắt lại không ngừng lắc chuông, đột nhiên, tiếng chuông dừng lại.



“Thiên địa nhất khí hóa tam thanh, văn ngã linh thanh tử nhân hành, nhất huyết thượng lộ, nhị tiễn phân minh, cấp cấp như luật lệnh!”



Tử Côn đạo nhân dùng sức dậm chân, hét lớn một tiếng: “Lên!”
“Con kiến có nhiều nữa, cũng cắn không chết voi.” Diệp Thiếu Dương nhìn thoáng qua Tử Côn đạo nhân trợn mắt há hốc mồm, đem vật dạng hồ trong bát sứ vo thành một cục, chạy vội qua, trực tiếp nhảy tới trên thân thủy thi, giẫm đầu người đi qua.



Đây cũng là một loại mạo hiểm, nếu không cẩn thận ngã xuống, cho dù thân thủ tốt nữa, cũng không có khả năng có cơ hội bò dậy, đám thủy thi kia cũng không biết né tránh gì, chắc chắn đem mình giẫm chết tươi.



Đùa chính là tim đập. Trong đầu Diệp Thiếu Dương đột nhiên nhớ tới câu này không biết từ nơi nào nghe được, ngắm chuẩn đầu người, chạy như điên, khi sắp lao tới chính giữa, mới phát hiện ánh đèn pin không xuyên tới, giữa những người bên trong cái gì cũng không nhìn thấy, nhưng muốn lui ra ngoài làm lại một lần nữa lại không còn kịp, lập tức hô to một tiếng: “Thượng đăng!”



Một đạo sĩ ném đèn pin tới, kết quả ném trượt, Diệp Thiếu Dương không thể bắt được, bản thân còn thiếu chút nữa ngã xuống, trong lòng không ngừng kêu khổ, đúng lúc này, một ánh sáng từ trên không đỉnh đầu xẹt qua, sau đó nổ tung, toàn bộ không gian nháy mắt sáng ngời lên.



Pháo sáng!



Tám phần là bọn Tào Vũ tránh ở xa xa, nghe thấy mình hô, bắn một phát pháo sáng tới. Không kịp nghĩ nhiều, thừa dịp có ánh sáng, Diệp Thiếu Dương hướng phía trước cất bước, lao tới trung tâm, cúi đầu nhìn, chỉ thấy ngũ hành thi đang đập vỡ vụn thân thể một con thủy thi, hướng bên ngoài ném đi, trên thân thể nó tràn đầy vết thương chưa kịp khép lại, bị thủy thi vây công nhiều vòng, lại hoàn toàn không thèm để ý, vừa cào vừa cắn, trên cơ bản chính là một đòn giải quyết một con.



Quả nhiên hung hãn! Diệp Thiếu Dương hít sâu một hơi, liều một lần! Bước dài một cái nhảy đến trên vai ngũ hành thi, ngũ hành thi đưa tay bắt, Diệp Thiếu Dương đã theo phía sau lưng trượt xuống.



Đám thủy thi kia bị hạ chú, chỉ nhận một mình ngũ hành thi, cũng không công kích Diệp Thiếu Dương, nháy mắt Diệp Thiếu Dương trượt xuống, mấy con thủy thi lập tức húc lên, ôm lấy hai tay ngũ hành thi bắt đầu cắn.



Ngũ hành thi hất văng hai con thủy thi, cúi đầu bắt Diệp Thiếu Dương, Diệp Thiếu Dương chịu nhục, từ dưới khố nó chui qua, giẫm lên mặt đất, nhắm vào chỗ thủng ở đùi nó trèo lên.