Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 1748 : Pháp Sư Chúng Ta E Ngại Gì Cái Chết (1)

Ngày đăng: 05:01 30/04/20


Thiên Long đạo nhân nói: “Không sai.”



Ngô Gia Vĩ nói: “Ông đừng có nằm mơ, Thiếu Dương bọn họ không phải kẻ ngốc, càng không cần phải nói quân sư của bọn họ cũng có mặt, ông muốn phục kích bọn họ, cửa cũng không có.”



Thiên Long đạo nhân đồng ý gật gật đầu, nói: “Tôi đồng ý, cho nên… Tất cả liền xem biểu hiện của cậu, tôi tin tưởng cậu có thể làm được, dù sao, hắn đối với cậu có sự tín nhiệm tuyệt đối.”



Ngô Gia Vĩ hơi ngẩng đầu, khinh bỉ nhìn tên béo này, thản nhiên nói: “Ông cũng biết hắn tuyệt đối tín nhiệm tôi, như vậy, tôi có thể bán đứng bằng hữu sao?”



“Không thể a.” Thiên Long đạo nhân nhún vai, “Đổi là tôi, tôi cũng sẽ không bán đứng bằng hữu, nhưng… Ai bảo tôi nắm tính mạng em trai cậu chứ, nói đơn giản, đây là một cái đề lựa chọn, là bán đứng bằng hữu, hay là cứu tính mạng em trai cậu? Ngô đạo trưởng, bằng hữu có thể có rất nhiều, nhưng em trai ruột chỉ có một…”



Em trai ruột chỉ có một… Câu này gõ ở trong lòng Ngô Gia Vĩ. Hắn quay đầu nhìn Ngô Gia Đạo một cái.



“Anh trai…” Ngô Gia Đạo tay ôm cổ, thấp giọng gọi một tiếng.



Ngô Gia Vĩ nhìn thẳng vào hắn, nói: “Xin lỗi.”



Thiên Long đạo nhân bất đắc dĩ cười.



“Em dù sao cũng là em trai ruột của anh…” Ngô Gia Đạo lui về phía sau, trong mắt mang theo năn nỉ.



Ngô Gia Vĩ nói: “Em thực cho rằng hắn giết xong Thiếu Dương bọn họ, sẽ tha cho em, đừng có nằm mơ được không? Ca ca cùng em tử chiến một trận, cùng chết ở đây!”



Ngô Gia Đạo giật mình, quay đầu hướng Thiên Long đạo nhân nhìn lại.
Sau khi đoạt xá, hồn lực tuy không còn, nhưng bởi vì thay đổi thân thể, cương khí trong cơ thể ban đầu cũng không mang đi được, thực lực bởi vậy giảm mạnh. Thiên Long đạo nhân nhìn thoáng qua thân thể ban đầu của mình, tuy mập mạp như quả bóng, nhưng chỉ có chính hắn biết, trong thân thể này ẩn chứa cương khí hùng hậu cỡ nào…



“Chết tiệt! Ta muốn giết sạch toàn bộ các ngươi!”



Thiên Long đạo trưởng lớn tiếng kêu, gọi các đệ tử một đường đuổi theo.



“Anh, chúng ta vừa rồi biểu diễn rất khá nhỉ.” Ngô Gia Đạo được anh trai xách, thanh âm rất suy yếu, nhưng vẻ mặt lại tràn đầy vui sướng.



“Áo trời không vết vá.”



“Ca ca, ngay từ đầu anh có phải cũng tin hay không?”



“Không.” Ngô Gia Vĩ trả lời, “Thẳng đến khi giữa đường em mặt hướng anh lui qua, hai tay lấy ra dây thừng cây tử đằng, anh mới biết được kế hoạch cụ thể của em, nhưng lúc ban đầu anh đã biết em sẽ không khuất phục… Em là em trai anh, anh đương nhiên biết em không phải loại nhát gan.”



Ngô Gia Vĩ rất khó được nói: “Thật ra, ah vẫn luôn là niềm kiêu ngạo của em.”



Ngay từ đầu, Ngô Gia Vĩ đã tin tưởng đệ đệ, sẽ không làm ra chuyện phản bội bằng hữu. Đừng nói bọn họ căn bản không tin lí do của Thiên Long đạo nhân, cho dù hắn nói là thật, bọn họ cũng tuyệt đối sẽ không bán đứng Diệp Thiếu Dương, Ngô Gia Vĩ lúc ấy muốn là cứng đối cứng, cùng lắm hai anh em cùng nhau chết trận.



Thiên Long đạo nhân có thể tin tưởng bọn họ, một mặt là bọn họ diễn tốt, một mặt cũng là theo hắn thấy, đây là lựa chọn duy nhất của hai anh em, hắn căn bản là không hiểu, giống anh em Ngô Gia Vĩ loại người này, ở trong lòng bọn họ có một thứ so với sinh mệnh càng quan trọng hơn, nói tới chỉ hai chữ: đạo nghĩa.



“Ca ca, trên người em khó chịu quá, em có thể… Thật sự sắp chết rồi…” Ngô Gia Đạo run rẩy nói, hắn có thể cảm giác được trong cơ thể có vật còn sống đang chạy trong kinh mạch, phóng ra lực lượng nào đó đáng sợ tà ác, mình chỉ có thể tập kết cương khí chống lại nó, nhưng cũng là liên tiếp bại lui, chỉ là kéo dài thời gian mà thôi.