Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 1792 : Lại Một Nữ Quỷ (2)

Ngày đăng: 05:01 30/04/20


Các cảnh sát chỉ nhìn thấy Diệp Thiếu Dương không để ý cảnh cáo, hướng mình lao đi, lập tức cảnh giác hẳn lên, lớn tiếng hô, ngăn ở đối diện.



Trong lòng Diệp Thiếu Dương kêu khổ, mình chung quy không thể tấn công cảnh sát, trong tình thế cấp bách rút ra Thất Tinh Long Tuyền Kiếm, muốn niệm Khai Thiên Chú, dùng Thất Tinh Long Tuyền Kiếm đóng đinh nữ quỷ, vừa muốn làm phép, mấy cảnh sát không rõ chân tướng, thấy hắn đột nhiên lấy ra vật dài sắc bén, tựa như muốn động thủ với bọn họ, tính chất sự kiện lập tức thay đổi, hai cảnh sát lập tức rút ra súng lục, nhắm ngay Diệp Thiếu Dương.



Một người ở giữa lấy đèn pin soi vào mặt Diệp Thiếu Dương, quát lớn: “Ngồi xổm xuống, hai tay ôm đầu, bằng không bọn tao sẽ nổ súng!”



Diệp Thiếu Dương giật mình, ý thức được mình1hiện tại cầm hung khí, lao về phía cảnh sát mà nói, khẳng định sẽ bị coi là chống lại lệnh bắt tấn công cảnh sát, bị bắn chết cũng là chết lãng xẹt, nhất thời trở nên do dự.



Ngay lúc này, nữ quỷ kia đã giãy thoáng quầng sáng, vẻ mặt thù hận nhìn Diệp Thiếu Dương một cái, ở dưới mí mắt mấy tên cảnh sát xoay người bỏ chạy.



Cái đệch!



Diệp Thiếu Dương âm thầm mắng một tiếng, dứt khoát bỏ cuộc, đem Thất Tinh Long Tuyền Kiếm trở vào bao, giơ cao hai tay. Ba cảnh sát thật cẩn thận đi qua, một kẻ cầm đèn pin, một kẻ nâng súng chấn nhiếp, một kẻ khác lôi ra còng tay, Diệp Thiếu Dương thấy tình hình này, biết trong lúc nhất thời không giải thích rõ được, cũng chỉ có phối hợp trước rồi nói sau, vươn hai tay, để cho đối phương đem mình còng lại.



Sau5khi còng lại, hai cảnh sát lập tức áp giải hắn hướng một đầu khác của công trường, qua công trường, ven đường đỗ một chiếc xe bánh mì cảnh sát dùng, Diệp Thiếu Dương bị áp giải đến trên xe, trong lòng tràn đầy nghi hoặc, hỏi bọn hắn: “Mấy người là chuyên môn tới bắt tôi?”



Không một cảnh sát nào để ý đến hắn. Diệp Thiếu Dương dứt khoát cũng không hỏi nữa.



Ô tô khởi động, mười phút sau, Diệp Thiếu Dương bị mang vào một đồn cảnh sát, an trí ở trong phòng thẩm vấn, đợi chỉ chốc lát, hai cảnh sát đi vào, soát người Diệp Thiếu Dương trước một lần, đến nước này rồi, Diệp Thiếu Dương cũng chỉ có thể phối hợp, không phản kháng, nhìn cảnh sát đem đồ vật trong ba lô đổ hết lên trên bàn đối diện, sau khi chụp ảnh, một cảnh sát bắt đầu nghiên cứu từng cái.



“Này,3cái này anh tốt nhất đừng mở ra, bằng không liền không thể dùng nữa.” Diệp Thiếu Dương thấy họ muốn mở cái bình đậy chặt chứa bột vàng, vội vàng nhắc nhở.



Cảnh sát kia hỏi: “Cái gì không thể dùng?”



“Một loại thuốc trân quý, tôi cái gì cũng chưa làm, cho dù các người hoài nghi tôi làm gì, tôi cũng chỉ là người bị tình nghi nhỉ, các người hình như không có tư cách tra xét đồ của tôi, bằng không tương lai các người phải đền!”
Tuyến đường thường quy đi không thông, đành phải tìm quan hệ, Diệp Thiếu Dương tin tưởng, hiện tại có thể cứu mình chỉ có Tạ Vũ Tình.



“Cảnh sát đó tên là gì?”



“Tạ Vũ Tình, đúng rồi, cha cô ấy hình như là sếp cục cảnh sát Thạch Thành…”



Vừa nghe nói ba chữ “Tạ Vũ Tình”, cảnh sát thẩm vấn cùng người ghi chép đều sửng sốt một phen, hồ nghi nhìn Diệp Thiếu Dương.



“Tôi cảnh cáo cậu, đừng nghĩ chơi chiêu trò gì với chúng tôi.”



Diệp Thiếu Dương kêu lên: “Anh bảo tôi khai, tôi khai rồi anh lại không tin, dựa vào cái gì cảnh sát không thể phạm pháp!”



Cảnh sát thẩm vấn cũng không biết nói gì, nói: “Cậu cùng Tạ cảnh quan quan hệ thế nào?”



“Ặc… Cô ấy là bạn gái tôi!” Vì tăng mạnh hiệu quả, Diệp Thiếu Dương chỉ có thể bịa chuyện.



Hai cảnh sát lại ngẩn ra, mặt lộ vẻ nghi ngờ.



Diệp Thiếu Dương nói: “Anh không tin chứ gì, lấy di động của tôi tìm được số gọi qua là được, không phải bạn gái của tôi, tôi có thể lấy cho cô ấy cái bánh bao thịt lớn gọi yêu như vậy sao!”



Cảnh sát phụ trách thẩm vấn cầm di động của Diệp Thiếu Dương đi ra ngoài.



Đi một chuyến này gần hai giờ, Diệp Thiếu Dương bị còng ở ghế thẩm vấn, chờ cực kỳ không kiên nhẫn, không sai biệt lắm cũng sắp ngủ mất rồi.