Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 1799 : Tác Pháp Triệu Nữ Quỷ (2)

Ngày đăng: 05:01 30/04/20


Nói đến cùng, Diệp Thiếu Dương cảm giác mình ở phương diện này vẫn mềm lòng, coi như là một điểm yếu của mình.



Sau khi thả con mèo đen, Diệp Thiếu Dương ở trong căn phòng tràn ngập âm khí này đi một vòng, cái gì cũng chưa phát hiện, vì thế đi trong mấy tòa nhà khác lượn một vòng, chưa phát hiện cái gì nữa, vì thế trở về, ở ven đường mua đồ ăn, trở lại khách sạn.



Vừa mới vào cửa đã nhận được điện thoại của Lý Hoành Giang, hẹn hắn giữa trưa ăn cơm.



Diệp Thiếu Dương đối với tên công tử ăn chơi này không có bất cứ hảo cảm gì, nhưng cũng rất tò mò đối với động cơ của gã, vì thế nói cho gã mình không muốn lăn qua lộn lại, muốn ăn cơm cứ tới đây tìm mình.



Lý Hoành Giang sảng khoái đáp ứng, hai mươi phút sau gọi điện thoại tới, nói cho Diệp Thiếu Dương địa chỉ một khách sạn. Diệp Thiếu Dương chưa có bằng lái không dám lái xe, trực tiếp gọi xe đi qua, vài phút là tới, coi như là khách sạn tốt nhất vùng này.



Ở trong phòng, Diệp Thiếu Dương gặp được Lý Hoành Giang, Lý Hoành Giang còn mang đến một nam tử, nhìn qua ba mươi mấy tuổi, con người rất khách khí, Lý Hoành Giang giới thiệu nói hắn tên là Lý Phương Hồ, là bạn của gã.



“Diệp đại sư, xin được chỉ giáo.” Lý Phương Hồ rất khách khí bắt tay Diệp Thiếu Dương, “Thực không dám giấu, tôi đối với pháp thuật cũng là thoáng nhập môn, lúc trước từng xem phong thuỷ cho nhà Lý công tử, kết bạn, lúc Lý công tử gặp chuyện, tôi cũng từng đi xem, nhưng bó tay không có cách, bởi vậy nghe nói Diệp đại sư chữa khỏi cho cậu ấy, rất là tò mò, hôm nay cố ý mời Lý công tử bắc cầu, muốn làm quen với Diệp đại sư một chút, hy vọng đừng cảm thấy đường đột.”



Diệp Thiếu Dương tự nhiên là khách khí với hắn một phen, trong lòng giật mình, trách không được vừa vào cửa đã cảm giác được trên thân gã có khí tức pháp thuật, thì ra cũng là pháp sư.



“Lý sư phụ là môn phái nào?” Diệp Thiếu Dương sau khi ngồi xuống hỏi.



“Không dám nhận, tôi chỉ là trước kia ở trong một môn phái nhỏ dân gian từng học vài năm, tên là Long Hoa môn, Diệp đại sư khẳng định nghe cũng chưa từng nghe nói.”



Diệp Thiếu Dương quả thật chưa từng nghe nói môn phái này… Nhưng thấy thằng cha này nói năng khiêm tốn, trên thực tế khí tức pháp thuật trên thân hắn không tính là quá mỏng manh, Diệp Thiếu Dương đoán, thực lực của hắn tám phần tiếp cận lão Quách loại trình độ đó, đã kết bạn với thổ hào, nhắm chừng cũng là loại thầy địa lý thích hành tẩu giang hồ.



Đối với cái này Diệp Thiếu Dương thật ra không phản cảm, dù sao mọi người đều là lăn lộn kiếm miếng cơm.
Bên trên viết tên một người, phía sau là quê quán, gia đình địa chỉ… các loại tin tức.



Là tư liệu của người gọi điện thoại báo cảnh sát.



Là một nam giới tên Phương Bân, hai mươi sáu tuổi, cư trú ở Cương Thành.



“Tôi vừa mới vào hệ thống tra xét một phen, gã này có vài lần bị câu lưu, hút thuốc phiện, tụ tập đánh nhau, say rượu lái xe gây họa… Hẳn là tên du thủ du thực không làm chuyện chính đáng.”



Trong lòng Diệp Thiếu Dương khẽ động, nói: “Người này quen biết tôi? Vì sao phải chơi tôi?”



“Khẳng định là chịu người ta sai khiến đi, loại người này dễ thu mua nhất.”



Diệp Thiếu Dương nói: “Vậy làm sao bây giờ, đi tìm hắn hỏi một chút?”



Tạ Vũ Tình lắc đầu: “Không có cách nào cả, người ta chỉ là gọi điện thoại báo cảnh sát, lại chưa làm gì khác, cho dù là báo cảnh sát giả, tình tiết cũng không nghiêm trọng, không thể làm gì hắn cả.”



Sau đó nói: “Tôi vừa rồi đã thông báo Kỳ Thần, bảo cậu ấy điều hai người qua đây, theo dõi người này, xem hắn tiếp xúc với người nào, bây giờ chỉ có thể như vậy, ban điều tra tôi định đoạt, gặp được sự kiện linh dị, chỉ cần không liên quan cái khác, giám thị theo dõi loại thủ đoạn thường quy này vẫn được. Bây giờ chỉ có chờ, giám thị hai ngày trước đã rồi nói. Cậu bên kia thế nào?”



Diệp Thiếu Dương nói: “Buổi tối hành động.”



Buổi chiều hai người không có việc gì, hai người tranh thủ lúc rảnh rỗi, ra ngoài đi bộ. Tạ Vũ Tình không thích đi dạo phố, kéo Diệp Thiếu Dương đi cảnh điểm Thải Thạch Cơ nổi tiếng Cương Thành.