Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 1803 : Âm Câu Lật Thuyền (1)

Ngày đăng: 05:01 30/04/20


Một lần trước bị người ta dùng súng dí vào, còn là ở trong xưởng điện tử Khang Đa, lúc ấy mình nguyên thần xuất khiếu, sau đó nhập vào trên thân một người trong đó, nguy hiểm vô cùng tránh thoát một kiếp. Trước mắt cũng là tử cục tương tự, bởi vậy, hắn tính giở lại trò cũ…



Một tia đau đớn ngấm ngầm từ đan điền sau đó lan tràn ra, khuếch tán. Trong lòng Diệp Thiếu Dương căng thẳng, vội vàng triệu tập cương khí chống lại.



Nam tử cười nói: “Diệp thiên sứ có phải cảm giác không thoải mái hay không, nói thật, người trúng cổ của chúng ta rồi.”



Trúng cổ… Diệp Thiếu Dương chấn động, đột nhiên nghĩ đến cái gì, “Gã họ Lý kia, là người của ngươi!”.



Nam tử khẽ gật đầu. “Là sự điệt ta.”



Diệp Thiếu Dương ngẩn ra, nghĩ đến giữa trưa uống rượu, lẩm bẩm: “Không có khả năng…” Mình lúc ấy tuy chưa hoài nghi, nhưng lúc uống rượu vẫn hơi chú ý một chút, nếu có cổ trùng ở trong, mình lẽ ra không thể không chút phát hiện.



“Bình rượu đó chỉ là dùng để hấp dẫn người chú ý, cổ ở trong canh.”



Nam tử cười nói: “Đối với Diệp thiên sư, chúng ta cũng rất cẩn thận, đối với Diệp thiên sư, bất cứ cổ nào cũng có phiêu lưu bị người phát hiện, cho nên chúng ta lần này dùng là không tính dùng cổ, mà là một loại thao quang vu thuật, hoàn toàn vô thanh vô tức, ba người cùng nhau thi pháp, nếu Diệp thiên sự không vận dụng cường khí, hoàn toàn không có bất cứ thương tổn nào, nếu là vận công… Thì sẽ đau đớn vạn phần. Diệp thiên sư, đây là cơ hội cuối cùng của ngươi.”



Diệp Thiếu Dương nghe hắn nói như vậy, hoàn toàn hiểu ra, nhưng không cảm kích một chút nào. Nếu có cơ hội hạ trọng cổ giết chết mình, Diệp Thiếu Dương tin tưởng bọn hắn sẽ tuyệt không bỏ lỡ, dù sao cổ thuật giết người vô hình, sẽ không lưu lại chứng cớ.



Nhưng cổ thuật mà nói, lực sát thương càng mạnh, tà tính cũng càng lớn, đối với người thường mà nói tuy không dễ phát giác, nhưng muốn hạ cổ với pháp sư thì không dễ dàng như vậy, đặc biệt là pháp lực mình bây giờ, nếu ở trong đồ ăn hạ huyết cổ linh tinh, phi thường dễ dàng phát giác được, trên cơ bản không có khả năng trúng cổ.




Gạch đập trúng trên đèn cầm tay đặt ở góc tường, bốp một tiếng, trước mắt một mảng tối đen.



Nam tử đột nhiên tỉnh ngộ, quát lớn: “Hai người tiếp tục phong tỏa cổng tò vò! Một người cảnh giác đối diện!”



Bản thân mò mẫm đi ra cửa trước, lui đến trong đại sảnh bên ngoài.



Một góc đại sảnh lóe ra u quang, có thể nhìn thấy ba người làm thành một vòng, khoanh chân ngồi ở trên mặt đất, giữa ba người bày một cái sọ khô. Hai mắt cái đầu lâu toát ra ánh sáng màu máu, trên cái sọ sáng lên mấy phù văn, không ngừng lóe ra hào quang âm u.



“Tiếp tục áp chế, nhất định phải khiến Diệp Thiếu Dương không thể làm phép!”



Ba người sau khi nghe, tốc độ hai tay kết ấn càng hanh hơn, trong mắt cái sương sọ chảy ra máu



Ở phía sau ba người, còn có hai người cầm súng đứng, nương ánh sáng âm u, cảnh giác đánh giá bốn phía, đề phòng nguy hiểm có thể gặp phải.



Diệp Thiếu Dương và Tạ Vũ Tình trong bóng đêm cũng chưa lao về phía cửa sổ hoặc cổng tò vò, mà là lui đến góc tường.



Trong cơ thể kịch liệt đau đớn, khiến Diệp Thiếu Dương nhe răng trợn mắt, cả người run rẩy, lúc trước loại thống khổ kia chỉ là làm nóng, hắn hiện tại thật sự một chút cương khí cũng không vận lên được.