Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 1873 : Lê Sơn Lão Mẫu (3)

Ngày đăng: 05:02 30/04/20


Trong lòng Diệp Thiếu Dương hiểu, đây là Lê sơn lão mẫu không muốn để bọn họ nhìn thấy một ít tình huống trong môn phái mình, cố ý dẫn bọn họ đi đường nhỏ.



Sau khi đi thẳng tới đại điện đỉnh núi, lại chưa vào điện, mà là đi tới trên một đàn trang trống trải. Bên cạnh đàn tràng, có một chỗ như là đài xem lễ, nhìn qua như là ngọc thạch điêu khắc thành, tổng cộng ba tầng, chỗ cao nhất có một đài đá, bên trên có nữ tử mặc đạo bào màu trắng đứng, quay lưng về ba người, một mái tóc bạc phủ ở sau đầu, giống như đang dựa vào lan can nhìn dưới núi xa xa, hai nữ tử đứng một trái một phải bên người, thì lại mặt hướng bên này, cảnh giác nhìn bốn người.



Hai đệ tử dẫn dắt đoàn người Diệp Thiếu Dương lên núi cung kính hành lễ, “Bẩm báo tiên nương, đám người Diệp thiên sư đã đưa tới.”



Sau đó khom người lui về phía sau, tự xuống núi.



Tiên nương, là tôn xưng đối với Lê sơn lão mẫu, giống với Thánh Mẫu, dù sao gọi là gì cũng được, chỉ là không thể trực tiếp gọi “lão mẫu”, bằng không nhất định trực tiếp bị đánh chết.



A Tử hướng bóng lưng Lê sơn lão mẫu hành một lễ, miệng nói: “Tham kiến Thánh Mẫu!” Sau đó hướng ba người bọn Diệp Thiếu Dương nháy mắt.



Ba người bọn Diệp Thiếu Dương vội vàng hành lễ theo.



Lê sơn lão mẫu lúc này mới xoay người lại, sắc mặt bình tĩnh, vô bị vô hỉ, đánh giá ba người, Diệp Thiếu Dương lúc trước từng thấy bà ta một hồi, nhưng lúc ấy cách khá xa, nhìn không cẩn thận, bây giờ mặt đối mặt nhìn, Lê sơn lão mẫu mặt đầy nếp nhăn, nhìn qua có chút nghiêm khắc, nhưng ngũ quan đoan chính, mặt mày có thể thấy được khi trẻ tuổi nhất định là mỹ nữ.



A. Có chút thất thần, Diệp Thiếu Dương vội vàng ngừng miên man suy nghĩ, hướng Lê sơn lão mẫu cười cười.



Lê sơn lão mẫu lần lượt nhìn qua, nói: “Một hòa thượng, một đạo sĩ, một ác quỷ…”



Tiểu Mã lập tức nói: “Lão… Thánh Mẫu nói lời này, ta là quỷ, nhưng ta không ác nha, ta là Bạch Vân thành chủ của Phong chi cốc… Ai u!”



Tiểu Mã kêu một tiếng, là Diệp Thiếu Dương giẫm hắn một cước. Diệp Thiếu Dương thật sự là hối hận dẫn hắn đến đây, thật sự là tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa, nói cái gì Phong chi cốc!



Quả nhiên, Lê sơn lão mẫu nghe thấy ba chữ “Phong chi cốc”, nhìn chằm chằm hắn nói: “Phong chi cốc, chính là thế lực Đạo Phong thằng nhãi đó xây dựng ở Quỷ Vực?”
Diệp Thiếu Dương hít sâu một hơi, nói: “Chuyện này, trong thời gian ngắn quả thật giải thích không rõ…”



Lê sơn lão mẫu vung tay áo lên, “Ta cũng không muốn nghe, nhân quả giữa người và Huyền Không quan, không quan hệ với ta, chỉ là người thế mà lại dám tới tận của chất vấn xuất thân của ta… Diệp Thiếu Dương, người thực cho rằng có âm ty bảo vệ người ta không dám làm gì ngươi?”



Diệp Thiếu Dương nhún vai, trong lúc nhất thời không biết nói cái gì cho phải.



“Ta có thể gặp người, hơn nữa nói với người nhiều như vậy, hoàn toàn là xem mặt mũi tổ tiên chưa đáng giá nhắc tới!



“Tổ tiên ta? Diệp Pháp Thiện?”



Lê sơn lão mẫu không đáp, hỏi ngược lại: “Nếu ta là Thanh Ngưu, các người tính đem ta thế nào?”



“Vậy hy vọng Thánh Mẫu lấy đại cục làm trọng, phối hợp Đạo Phong, chống lại thiên kiếp.”



Khóe miệng Lê sơn lão mẫu cong lên một tia mỉm cười, “Ta nếu là không đồng ý thì sao?”



Diệp Thiếu Dương không biết trả lời như thế nào.



“Dùng sức mạnh với ta, ép ta đáp ứng?”



Diệp Thiếu Dương nhún nhún vai, “Cái này khẳng định sẽ không, chúng ta khẳng định sẽ đến khuyên người, đánh là sẽ không đánh, bởi vì lấy pháp lực của Thánh Mẫu, chúng ta khẳng định không phải đối thủ.”



Câu nịnh này cũng chưa phát huy công dụng gì, vẻ mặt Lê sơn lão mẫu không thay đổi, nói: “Đạo Phong ở đâu?”