Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 1880 : Đánh Cuộc (1)

Ngày đăng: 05:02 30/04/20


Tiểu Cửu siết chặt hai nắm đấm, nhìn chằm chằm đóa hoa trắng to lớn kia, thân hình run nhè nhẹ.



Tiểu Mã, Tứ Bảo, còn có A Tử A Hoàng, sắc mặt đều cực kỳ khó coi, bọn họ biết tính tình Diệp Thiếu Dương, tính cách kiên cường, hắn không có khả năng dập đầu nhận sai với bất luận kẻ nào, nhưng lại không thể vi phạm đánh cuộc, thật sự không thể tưởng tượng Diệp Thiếu Dương đợi lát nữa sẽ làm như thế nào, có lẽ, hắn sẽ lựa chọn cái chết…



Ngay tại thời điểm toàn bộ mọi người cảm thấy mọi chuyện đã kết thúc, một đạo hào quang màu vàng sẫm, từ trong lỗ nhỏ đỉnh nụ hoa chỉ còn lại có kích cỡ bằng hạt gạo lộ ra, sau đó càng thêm sáng lên, một luồng linh lực cường đại lao ra, đem cánh hoa ở gần đỉnh nhất đánh bay.



Sao có thể…



Lê sơn lão mẫu chấn động nhìn một màn này, còn muốn khống chế biển hoa, phát hiện bên trong có một lực lượng thật lớn, hoàn toàn quấy rầy quẻ tượng vận chuyển, đáy lòng kinh hãi, không đợi bà ta biết đây là chuyện gì xảy ra, lực lượng to lớn đó đột nhiên bùng nổ, trong lúc nhất thời cánh hoa bay tán loạn, toàn bộ đóa hoa trắng thật lớn tựa như nháy mắt héo tàn, hóa thành mưa hoa đầy trời, chậm rãi hạ xuống.



Trong mưa hoa, Diệp Thiếu Dương quỳ một gối xuống đất, một tay ôm ngực, trong một tay khác cầm một tấm linh phù, còn đang lóe ra dư quang màu vàng sẫm.



Chỉ có chính hắn biết, ngay vừa rồi, hắn hoàn thành một nhiệm vụ không có khả năng, hắn bộc phát ra lệ khí trong cơ thể, sau đó mượn dùng mấy đạo ám kim thần phù trợ giúp, liều chết lao tới đỉnh, chạm đến chỗ Sinh



môn trong toàn bộ hoa trận, Sinh môn một khi chạm đến, Diệp Thiếu Dương dựa vào quy luật quẻ tượng vận chuyển mình quan sát, thay đổi quỹ tích xoay tròn của toàn bộ biển hoa, một tương loạn, toàn bộ loạn.



Huyễn Linh Hoa Hải xoay tròn ngược hướng, mượn dùng lực phong ấn cường đại của bản thân, hủy diệt toàn bộ trận pháp, vì thế, chính là như toàn bộ mọi người trước mắt nhìn thấy.



Lê sơn lão mẫu giật mình, toàn bộ đệ tử Lê sơn đều giật mình.




Diệp Thiếu Dương gật gật đầu.



Lê sơn lão mẫu chậm rãi ngẩng đầu, nhìn xa xa, nhớ lại một số chi tiết thời điểm lúc trước làm phép, sau đó lại hỏi: “Trước đó người phá hoa trận của ta, dựa vào là tiên thiên bát quái, nhìn thấu quẻ tượng dịch số biển hoa vận hành?”



Diệp Thiếu Dương lại gật gật đầu.



Lê sơn lão mẫu thở dài, “Tiên thiên bát quái, ám kim thần phù… Đều là bí pháp thượng cổ thất truyền, ta cũng không hỏi người là từ nơi nào học được, người đã nắm giữ, đó là cơ duyên, bằng hai loại này, phá Huyễn Linh Hoa Hải của ta, cũng đương nhiên… Là ta tính sai.”



Người ta cũng đã nói như vậy, Diệp Thiếu Dương cảm giác mình cũng không thể quá làm màu, lập tức chắp tay nói: “Đa tạ.”



Lê sơn lão mẫu nhìn hắn, trong lòng cực kỳ cảm khái, nhìn trái nhìn phải đám đông đệ tử của mình, thở dài, đối mặt Diệp Thiếu Dương nói: “Ngươi lại đã thắng ta một trận, nhưng người hôm nay vẫn không thể xuống núi.”



Diệp Thiếu Dương cười nói: “Ta biết, nhưng còn xin Lê sơn lão mẫu thực hiện đánh cuộc.”



Thấy tốt là thu, là nguyên tắc của Diệp Thiếu Dương, tuy phá Huyền Linh Hoa Hải của Lê sơn lão mẫu, nhưng trong lòng hắn lại rất rõ, đừng nói mình đối mặt là đám đông đệ tử Lê sơn, riêng một mình Lê sơn lão mẫu, muốn bắt mình cũng không phải việc gì khó, bởi vậy Diệp Thiếu Dương căn bản không tính phản kháng.



Lê sơn lão mẫu nhìn đám đông đệ tử, trên mặt đều tràn ngập phẫn uất cùng mất mát, trong lòng cũng bất đắc dĩ.