Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 1909 : Bạo Đi Vũ Tình (2)

Ngày đăng: 05:02 30/04/20


“Không có, chị buổi chiều có việc, không đi, em ấy tìm Tiểu Nhị và Tiểu Manh đi.”



“Ồ, vậy chị qua đây đi, tôi với Quách sư huynh đi cùng nhau, vừa lúc ăn đồ nướng.”



“Chị không đi, cậu tới tiệm bánh bao, chị mời cậu ăn bánh bao, cậu bảo Quách lão đi về trước, chị chỉ mời một mình cậu!”



Giọng điệu Tạ Vũ Tình rất khác với lúc bình thường, Diệp Thiếu Dương mơ hồ cảm giác được cái gì, đáp ứng, sau đó nói tình huống với lão Quách, lão Quách ý vị sâu xa vỗ vỗ bờ vai của hắn, lái xe đưa hắn đi qua.



“Thiếu Dương, người phải thả lỏng ra, loại chuyện này… Nam nữ hoan ái, giảng là duyên phận, đệ chung quy không có khả năng vì sợ thương tổn người khác, cả đời không kết hôn.”



Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, lẩm bẩm: “Đạo lý đệ cũng hiểu, đệ cũng đã sớm nghĩ rõ rồi, chỉ là…”



Lão Quách nói: “Lúc trước đệ từng nói với ta, nhưng con người chỉ có thể cưới một vợ, hơn nữa cưới vợ, thì nhất định phải chung thủy.”



Diệp Thiếu Dương trầm mặc không nói, lão Quách cũng không nhiều lời, đem hắn đưa đến nơi,



bản thân tự đi. Diệp Thiếu Dương hít sâu một hơi, tới mặt tiền cửa hàng, vẫn là vị trí cũ góc trong cùng, Tạ Vũ Tình ngồi quay mặt vào mé trong, Diệp Thiếu Dương đi qua, ngồi ở đối diện cô, liếc nhìn lại, có chút ngẩn ra, Tạ Vũ Tình hôm nay không mặc cảnh phục, mặc một cái váy dài màu đen, tóc cũng thả xuống, duỗi thẳng, từ hai bên thả xuống, trên mặt hơi trang điểm một chút, Diệp Thiếu Dương nhìn có chút ngây người.



“Nhìn cái gì, chưa từng thấy sao?” Tạ Vũ Tình không quá tự nhiên cười cười.



“Là chưa từng thấy.” Trong lòng Diệp Thiếu Dương có loại khó chịu nói không nên lời.



Tạ Vũ Tình uống một chai bia, cũng không để ý Diệp Thiếu Dương, nhìn bên ngoài không nói gì, Diệp Thiếu Dương cũng không biết nói cái gì cho phải.



Một lát sau, bánh bao đưa lên, Tạ Vũ Tình liền bắt đầu ăn.



Diệp Thiếu Dương cũng đã lâu chưa ăn bánh bao thịt, lập tức ăn, kết quả ăn hai cái, hương vị có chút không đúng, nhíu mày nói: “Sao cảm giác không dễ ăn như trước kia?”



Tạ Vũ Tình chỉ để ý ăn, cũng không ngẩng đầu lên nói: “Ông chủ đã đổi, đầu bếp cũng đã đổi.”
“Cậu muốn tính là gì thì tính cái đó, chỉ cơ hội một lần này.”



Ánh mắt Diệp Thiếu Dương nhịn không được dời xuống, dùng ở trước ngực cô, trên người khô nóng một phen. Dáng người này gần như hoàn mỹ, không có bất cứ phản ứng nào là không có khả năng.



Diệp Thiếu Dương cào mặt, một bàn tay ôm đầu, nói: “Chị đừng như vậy đừng như vậy, chị mặc quần áo trước… Từ từ tôi nói với chị.”



Còn chưa dứt lời, Tạ Vũ Tình lại lần nữa đem hắn vô ngã, lại lần nữa hôn lên, nước mắt lại không cầm được rơi xuống, rơi ở trong mắt, trên mặt hắn, sau đó theo mặt hắn chảy xuống. Diệp Thiếu Dương không nhúc nhích, Tạ Vũ Tình hôn một hồi, cảm thấy thật không có ý nghĩa, buông hắn ra, hai mắt đẫm lệ mông lung nhìn nhau.



“Chị đối với cậu là không hấp dẫn như vậy sao?”



Diệp Thiếu Dương lắc đầu, “Nói thực, tôi sắp không giữ được rồi.”



“Vậy thì không cần giữ.”



Diệp Thiếu Dương hai tay nâng khuôn mặt của cô, nói: “Vũ Tình, chị đừng có bộ dạng này, bộ dạng chị bây giờ, tôi rất sợ.”



Tạ Vũ Tình nhìn hắn, đột nhiên không kìm được nữa, thất thanh khóc lên.



Diệp Thiếu Dương để cô tựa vào trước ngực, ôm bả vai của cô, để cô khóc cho thống khoái.



“Chị sớm đã biết sẽ có một ngày như vậy, nghe nói cậu kết hôn, chị thật sự rất vui vẻ, Tiểu Ngọc so với chị càng thêm thích hợp với cậu… Nhưng chuyện tới trước mắt, chị mới biết được mình không tiêu sái như vậy, Thiếu Dương, nghĩ đến về sau không thể ở cùng một chỗ với cậu nữa, chị thật khó chịu.”



Diệp Thiếu Dương nâng khuôn mặt của cô, nói: “Vì sao không thể cùng một chỗ? Nếu kết hôn trả giá là mất đi chị, còn có Tiểu Như… Tôi tình nguyện không kết hôn. Trước kia chị nói, một lần cuối cùng cùng nhau ăn bánh bao, tôi nghe xong rất khó chịu, tôi chỉ muốn nói. Cho dù nhà này không thể ăn, chúng ta có thể đi tìm nơi khác ăn, chỉ cần chị tìm tôi, tôi sẽ đi, tất cả đều vẫn giống với trước kia, không tốt sao?”



“Tất cả đều giống với trước kia.” Tạ Vũ Tình lẩm bẩm, “Thật sự có thể chứ?”



“Có thể mà, cái này không có quan hệ với tôi kết hôn mà, hơn nữa chị không phải cũng ước hẹn sẵn với Tiểu Ngọc cái gì sao.”