Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 1928 : Chân Tướng Kinh Người (1)

Ngày đăng: 05:03 30/04/20


Một cử động này, khiến Lyon và Charlton đều cảm thấy có chút buồn bực, không rõ hắn lấy đâu ra dũng khí, đi làm chuyện tỏ rõ chính là chịu chết này.



“Xông lên! Vì vinh quang của gia tộc quỷ hút máu!”



Charlton thân vương hạ mệnh lệnh công kích, trong lúc nhất thời, toàn bộ tà vật hầu như đồng thời hành động, đồng nghìn nghịt trào tới như thủy triều…



Diệp Thiếu Dương từ trong đai lưng lấy ra m Dương Kính, một tay ở trên mặt gương nhấn một cái, vẽ ngang hai nét hét lớn một tiếng: “Đều ra đi!”



Trên mặt gương hiện lên một đạo hào quang, một bóng người bay ra, tay cầm trường kiểm, bay vào trong đám người, tiếp theo lại là cái thứ hai, cái thứ ba… Tốc độ càng lúc càng nhanh, Tiểu Thanh, Tiểu Bạch, Mỹ Hoa, Tuyết Kỳ, Lý Lâm Lâm, Phượng Hề, Cục Than…



Mấy bóng người một khi bay ra, lập tức chui vào trong trận địa địch, không có bất cứ sự trì hoãn nào, trực tiếp xung phong đánh giết.



Này tà vật số lượng tuy nhiên nhiều, nhưng mà lực chú ý hoàn toàn đều ở Diệp Thiếu Dương cùng Nhuế Lãnh Ngọc trên người, căn bản không dự đoán được sao có thể đột nhiên nhiều ra nhiều đối thủ lợi hại như vậy, bị xung phong liều chết một phen, trận pháp đã loạn, liên tiếp tại lui.



Đây là nguyên nhân Diệp Thiếu Dương có gan trực diện đối thủ, con bài chưa lật của hắn, ở thời khắc quyết đấu này, cũng không hề giữ lại đánh ra.



Diệp Thiếu Dương thở phào một cái, nói với Nhuế Lãnh Ngọc: “Nam Cung Ảnh bao giờ đến?”



“Em sao biết được, ngọc châu dù sao đã bóp vỡ.”.



“Tốt nhất đừng có chơi xỏ anh, bằng không anh giết đến Vô Lượng Giới tìm hắn!”




Chỉ còn lại có một mình Lyon làm phép, Diệp Thiếu Dương nhất thời cảm giác được áp lực chợt giảm, tuy vẫn bị hoàn toàn áp chế, nhưng cuối cùng thở dốc một hơi, nhìn chằm chằm Lyon.



Lyon lại thả lỏng khống chế đối với kết giới, cũng không để ý tới các thủ hạ kia của mình, nhìn chằm chằm Diệp Thiếu Dương, có một loại cảm giác không nhanh không chậm.



Cho Diệp Thiếu Dương cảm giác là, hắn tựa như đang chờ đợi cái gì… Chờ đợi cái gì vậy?



Ở dưới bình phun thuốc không ngừng phun, tà vật toàn bộ tầng hai hầu như bị giết sạch. Diệp Tiểu Manh cùng Trường Tiểu Nhị hai người hô to đã nghiền. Mắt thấy phát minh của mình lại một lần nữa lấy được thắng lợi trọng đại, trong lòng lão Quách cũng có cảm giác thành tựu, mắt thấy tà vật còn lại không nhiều, vội vàng ngăn cản trước mặt mấy người, bảo Đầu Bẹp hiện ra chân thân, đến nghiền nát đám tà vật kia, đem máu thịt cùng nhau nuốt vào bụng, trực tiếp luyện hóa nguyên thần của bọn hắn.



Đầu Bẹp từ sau khi độ kiếp, ở dưới sự dạy dỗ của lão Quách, tu vi tăng từng ngày, chân thân cũng so với trước kia lớn hơn rất nhiều, nhìn như một con mãng xà, lao vào giữa một đám tà vật, bắt đầu vồ giết.



Diệp Tiểu Manh và Trương Tiểu Nhị nhìn một màn này, tuy biết là người một nhà, vẫn nhìn mà có một chút hết hồn.



“Gã này nhìn qua thật ngốc nha, to xác như vậy…” Trương Tiểu Nhị lẩm bẩm.



“Ngốc? Đừng nói bừa, cái đầu nó tuy to, nhưng thân thủ phi thường tốt, từ đầu này lao đến một đầu khác, cũng không cần tới vài giây!” Lão Quách nhà có con một nên sốt ruột, vội vàng giải thích.



Lúc này Tạ Vũ Tình từ lầu một đi lên, dò hỏi bọn họ tiến hành thế nào.



Lâm Tam Sinh, Tứ Bảo còn có Qua Qua một mực ở bên ngoài chém giết dơi máu bay ra cùng tà vật bỏ chạy, lúc này sau khi kết thúc công việc, cũng theo vào.