Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 1988 : Lựa Chọn Của Diệp Thiếu Dương (1)

Ngày đăng: 05:03 30/04/20


Thành viên Liên Minh Tróc Quỷ vây quanh Diệp Thiếu Dương, đứng thành một vòng, cùng Đạo Phong dẫn dắt môn nhân Phong Chi Cốc triển khai giằng co, vẻ mặt hai bên đều có chút quái dị.



Lão Quách thấy tình cảnh này, vội vàng nhảy đến giữa, nói: “Các ngươi đừng vậy chứ, đều là người một nhà, tuyệt đối đừng đánh nhau, bằng không tiêu hao đều là lực lượng của mình.”



Dương Cung Tử cũng tới bên cạnh Đạo Phong, ghé tai hắn nói: “Không ổn, cho dù anh không phải quỷ đồng, anh giết nhiều người như vậy của bọn họ, bọn họ cũng sẽ không thả anh đi, nhiều nhất là muốn để chúng ta tiêu hao lẫn nhau. Em nghĩ vẫn là đem Thiếu Dương mang đi trước rồi nói sau.”



Đạo Phong trầm mặc một phen, nói: “Hắn mang theo quỷ đồng, sẽ trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích, cho dù âm ty, cũng tuyệt đối sẽ không bảo vệ hắn!”



Dương Cung Tử nói: “Cho nên, anh sợ sao?”



Đạo Phong lộ ra một nụ cười khinh miệt, vấn đề này không cần trả lời, vì Diệp Thiếu Dương, hắn căn bản không sợ chuyện gì.



Dương Cung Tử đương nhiên cũng biết, nói: “Anh đã không sợ, bản thân Thiếu Dương cũng không sợ, anh còn do dự cái gì. Anh có thứ anh kiên trì, hắn cũng có thứ hắn kiên trì. Nếu bây giờ bảo hắn cùng Lãnh Ngọc tách ra, cả đời này của hắn có thể sẽ bị hủy.”



Một câu cuối cùng, đã đánh động Đạo Phong, ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Thiếu Dương, nhìn thấy là một đôi ánh mắt vô cùng kiên định.



“Đi theo ta.” Đạo Phong hướng hắn vươn ra một cánh tay.



Một tia mỉm cười nở ra ở trên mặt Diệp Thiếu Dương. Ở



“Ta đã biết, người sẽ ủng hộ ta.”



“Ta không ủng hộ người, nhưng không có cách nào.” Đạo Phong nói ra một câu hoàn toàn không phù hợp khí chất cao ngạo lạnh lùng nhất quán của hắn: “Nhiều nhất theo người cùng nhau tiếp tục sai.”



Diệp Thiếu Dương cười lên, ôm Nhuế Lãnh Ngọc, hướng Đạo Phong đi qua.
Tiểu Cửu quay đầu nhìn hắn một cái, nói: “Yên tâm đi Thiếu Dương, tôi nhất định mang anh đi ra ngoài!”



Đến lúc này, cô ấy để ý nhất vẫn là an nguy của mình, tim Diệp Thiếu Dương như bị đao cắt.



Tiểu Cửu dứt khoát đem hắn nhấc lên, đặt ở trên lưng mình, “Nắm chặt tôi!”



Cứ như vậy, toàn bộ người ý đồ công kích Nhuế Lãnh Ngọc, đều phải qua Tiểu Cửu một cửa này trước, cũng chính là nói, cô gánh vác càng nhiều công kích hơn. Tuy thành viên khác của Liên Minh Tróc Quỷ cũng đều dùng hết toàn lực, nhưng dù sao thực lực chênh lệch với Tiểu Cửu, thừa nhận áp lực cũng khác nhau.



“Tiểu Cửu…” Diệp Thiếu Dương ôm lấy cổ của cô, ở bên tại cô đau lòng nói: “Cô bị thương rồi.”



“Không sao, đều là vết thương nhỏ.”



“Vì tôi. Thật sự đáng giá sao?”



Tiểu Cửu nói: “Thiếu Dương, anh đừng nói những thứ này với tôi, việc của anh là việc của tôi, cùng lắm thì chết vì anh một lần.”



Hốc mắt Diệp Thiếu Dương đã ươn ướt, nghiến chặt răng, nói: “Tôi muốn cô đáp ứng tôi một sự kiện, cô cố hết sức là được, nếu không được, cô bỏ tôi lại là được.”



Quay đầu nhìn đám người Tiểu Thanh Tiểu Bạch phía sau, “Mọi người cũng thế, cố hết sức là được, tuyệt không thể có chuyện gì.”



Mọi người đều chỉ nhìn hắn một cái, thậm chí có người không nhìn hắn, tiếp tục đầu nhập chiến đấu…



Cuối cùng chen đến vị trí hẹp nhất của thung lũng, đám người Tiểu Thanh gắt gao bám trụ tông sư mấy môn phái, Tiểu Cửu nhảy ngay tại chỗ, mắt thấy sắp lao ra khỏi khe núi, đột nhiên một bóng hình xinh đẹp từ trên trời giáng xuống, là Diệu Quang Tiên Tử.