Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 2019 : Chỗ Dựa Của Nữ Quỷ (1)

Ngày đăng: 05:04 30/04/20


Lập tức lắc lắc đầu, nói: “Thôi, ông kiếm cho tôi một ít cây đuốc đi, tôi dạy cho ông làm như thế nào.”



Diệp Thiếu Dương nhân tiện tìm hắn đời không ít pháp dược, tuy trong túi của mình còn lại không ít, nhưng dù sao không phải thế giới kia của mình, hắn lạ nước lạ cái, rất nhiều thứ không biết đi đâu mà mua. Lúc này, hắn mới ý thức được lão Quách quan trọng bao nhiêu, trước kia có lão Quách, cái gì cũng không cần quan tâm, thiếu cái gì thì đòi cái đó, lão Quách cũng luôn có thể sớm đưa đến, bây giờ, cái gì cũng phải dựa vào chính mình.



Phòng nhỏ A Lan lúc trước ở kia, Diệp Thiếu Dương đã bảo người ta thu thập sạch sẽ, mở cửa sổ thông khí, sau đó đem A Lan nâng vào. Để A Lan vẫn như cũ ở nơi này, thứ nhất là vì để Tịch Mai trở về còn có thể dễ dàng tìm được cô, thứ hai nơi này là nơi hẻo lánh nhất trong tòa nhà, ngoài cửa còn có cái sân nhỏ, tiện cho làm phép.



Diệp Thiếu Dương bảo Thu trưởng trấn tìm mười mấy nam tử tới, gia đình không đủ, Thủ trưởng trấn chỉ là một trưởng trấn, trong nhà không nuôi nhiều tiên nhân như vậy, liền từ trị an sở điều vài người tới, Diệp Thiếu Dương phân phó bọn họ một phen đến lúc đó làm như thế nào, bản thân ở trong sân bắt đầu bố trí.



Thu trưởng trấn theo ở phía sau, nhìn Diệp Thiếu Dương đem m Dương Kính treo ở trên cửa, có chút lo lắng nói: “Diệp tiên sinh, cậu đem thứ này treo ở đây, Tịch Mai đến đây, thấy thứ này, sẽ không hoài nghi sao?”



Diệp Thiếu Dương cười nói: “Cái này ông an tâm, trong mắt tà vật không thấy được pháp khí, ở trước khi khởi động, pháp khí thật sự cô ta là không nhìn thấy.”



Pháp khí cửu đoạn quang, một u hồn tuyệt đối nhìn không ra vấn đề.



Còn có một số món đồ, Thủ trưởng trấn đã bảo người ta đi chuẩn bị. Lúc này nhàn rỗi không có việc gì, A Lan được đưa vào trong phòng ngủ trên giường, Thủ trưởng trấn bảo người đưa một ấm



trà tới đây, ba người ngồi ở trên bậc thang vừa uống trà vừa chờ. “Diệp tiên sinh, buổi tối hôm nay… Không phải tôi không tín nhiệm cậu, tôi là muốn biết, cậu có nắm chắc chứ?”



“Đương nhiên, một u hồn mà thôi.” Diệp Thiếu Dương thở dài, nhìn mình ở trong sân bố trí những thứ này, trong lòng không khỏi cười khổ: đối phó một u hồn mà thôi, mình từ khi nào cần bố trí mấy thứ này?



Một lần trước gióng trống khua chiêng đối phó một u hồn như vậy, bản thân Diệp Thiếu Dương cũng không nhớ được là khi nào, nhắm chừng ít nhất là mười năm trước kia.
Diệp Thiếu Dương mang theo Thúy Vân cùng nhau đi vào.



A Lan nằm ở trên giường, bà già đã giúp cô lau3qua thân thể, màu trên mặt cũng đã được rửa sạch, nhìn qua là mỹ nữ da non thịt mềm, nhìn thấy Diệp Thiếu Dương, cô bảo bà già đỡ mình ngồi dậy, nói lời cảm tạ với Diệp Thiếu Dương. Vừa rồi Thu trưởng trấn ở trong phòng đem tất cả đều đã nói cho cô.



Diệp Thiếu Dương nói: “Cô không cần khách khí, cũng đừng sợ, cứ nằm ở đây là được, đêm nay chỉ cần cô ta đến, tôi nhất định có thể thu cô ta.”



A Lan nói: “Diệp tiên sinh, hy vọng anh sau khi bắt được Tịch Mai, có thể để tôi trò chuyện với cô ấy, tôi muốn nói cho cô ấy một ít chân tướng.”



Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, cũng không hỏi kỹ, bảo cô tiếp tục nghỉ ngơi, theo đoàn người cùng nhau đi ra.



Lúc bữa tối, Thu trưởng trấn thu xếp một bàn tiệc tối phong phú, mời Diệp Thiếu Dương và Thúy Vân ăn cơm. Thái thái của hắn cũng đi ra chào hỏi, tuy nhìn qua phục trang đẹp đẽ, nhưng vị thái thái này con người cũng không tệ lắm, sau khi nghe nói chuyện buổi chiều, cố ý đến nói vài câu khách khí với Diệp Thiếu Dương, sau đó lưu lại Thu trưởng trấn tiếp khách, bản thân về phòng trước.



Bởi vì mong ngóng chuyện buổi tối, Thu trưởng trấn không có tâm tình gì uống rượu, Diệp Thiếu Dương cũng không thích uống rượu, trái lại cảm thấy rất hứng thú với một bàn đồ ăn, hắn xuyên việt tới đây cũng đã vài ngày, bình thường ở nhà Thúy Vân đều là com rau dưa, trước mắt đối với một bàn gà vịt thịt cá, con thèm ăn cũng nổi lên.



Thúy Vân bình thường cũng chưa từng ăn đồ ăn ngon như vậy, chờ thái thái đi, theo Diệp Thiếu Dương cùng nhau ăn như hùm như sói, cũng không để ý tới hình tượng cái gì.



Cơm nước xong, Diệp Thiếu Dương Bảo Thúy Vân nghỉ ngơi trước mình và Thu trưởng trấn tới tiểu viện A Lan ở lại kia, tất cả đều bố trí thỏa đáng. Diệp Thiếu Dương vẽ hai tấm Ấn Khí Phù, cùng Thu trưởng trấn ở trong vườn hoa tìm góc nấp đi.



Diệp Thiếu Dương không xác định Tịch Mai đêm nay nhất định sẽ đến, nếu cô ta đến, vậy nói lên sau lưng cô ta nhất định có chỗ dựa chống lưng, muốn đến hại chết A Lan, xong hết mọi chuyện.