Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 2048 : Thất Tử Xuyên Tâm (4)

Ngày đăng: 05:04 30/04/20


Diệp Thiếu Dương khẽ gật đầu, thầm nghĩ Trương đạo trưởng này trái lại cũng không phải thần côn: bị quỷ dây dưa, nếu thật sự giải quyết không được, thật ra đi xa tha hương là một biện pháp, những phương diện này cũng là có chú ý, đầu tiên nhất định phải là ban ngày, từ phật đường, đạo quan, hoặc là nha môn địa phương như vậy đi, từ cửa trước vào, quỷ hồn tà linh bình thường, vẫn là không dám vào những địa phương này, sẽ ở ngoài cửa chờ đợi kí chủ trở về.



Nếu lúc này kí chủ dâng hương tắm rửa, hoặc là dùng linh phù, pháp khí… hộ thân, tạm thời áp chế khí tức bản thân, để tà vật không thể phát hiện mình tồn tại, sau đó đi xa tha hương, không cần phải đi ra ngàn dặm, chỉ cần đi ra vài trăm dặm, cho dù linh phù hoặc pháp khí trên người mất đi | hiệu lực, tà vật bình thường cũng không có cách nào tìm được kí chủ tồn tại nữa.



Những loại phương pháp này trị phần ngọn không trị phần gốc, dù sao tà vật hại người vẫn tồn tại, kí chủ đi rồi, còn có khả năng đi tìm kí chủ khác, hơn nữa đối với Diệp Thiếu Dương thiện sự như vậy mà nói, gặp được tà vật hại người, chỉ có hai kết quả: hoặc là giết, hoặc là siêu độ, căn bản không tồn tại loại biện pháp này theo hắn thấy rất uất ức để tránh né tà vật.



Tiếp theo, không phải toàn bộ tà vật đều có thể dùng loại phương pháp này để trốn tránh, có tà vật tu vi thâm hậu, hoặc là có phương thức kết nối đặc thù nào đó với kí chủ, cho dù dùng loại biện pháp này cũng không thể xua đuổi.



Ở lúc Diệp Thiếu Dương miên man bất định, Lưu lão đầu tiếp tục nói, đôi vợ chồng cách vách này, vì tính mạng con trai, đã tính rời khỏi nơi này, đến phía nam tị nạn, vốn tính hai ngày tới thu thập xong liền lên đường. Lúc trước Trương đạo trưởng cho mấy tấm linh phù, bảo hai vợ chồng dán trên cửa, nói là có thể cam đoan vài ngày thái bình, không ngờ buổi tối hôm nay lại thành như vậy.



Lúc nói tới cái này, Lưu lão đầu than thở, cũng hy vọng đứa nhỏ nhà cách vách có thể có thể tránh thoát một kiếp này.



Diệp Thiếu Dương nghe xong Lưu lão đầu kể, trầm ngâm một lúc lâu, thỉnh cầu Lu lão đầu sau khi trời sáng mang mình đi nhà cách vách nhìn xem, nói không chừng mình có thể xử lý chuyện này.



Lưu lão đầu ngay từ đầu cảm thấy không ổn, dù sao Trương đạo trưởng đã tiếp chuyện này, bảo vệ chồng bọn họ mang theo đứa nhỏ đào vong, tám phần có thể tránh thoát một kiếp này, nếu để hắn đi nhúng tay, nhỡ đâu chậm trễ đào vong, vậy đứa nhỏ có cái gì không hay xảy ra, vậy thì cái gì




Diệp Thiếu Dương vâng vâng đáp ứng, ăn xong com, bảo Thúy Vân lưu lại, cùng lão thái thái làm chút việc nhà, tán gẫu, bản thân bảo Lưu lão đầu dẫn theo tới nhà cách vách.



Mở cửa là nam tử ngoài bốn mươi tuổi, chính là phụ thân Lưu Tứ của đứa nhỏ gặp chuyện kia, vẻ mặt tiều tụy, không còn sức sống, hướng Lưu lão đầu gật gật đầu, ánh mắt rơi ở trên người Diệp Thiếu Dương, bắt đầu đánh giá cao thấp.



Lưu lão đầu lập tức vỗ bả vai Diệp Thiếu Dương, nói: “Vị này chính là tôi lúc trước nhắc tới, cháu trai vợ nhà tôi, từ nhỏ đã ở Mao Son xuất gia làm đạo sĩ, lần này là đi phía nam làm việc, thuận tiện đến thăm tôi, vừa lúc nghe nói chuyện con nhà cậu, kiên trì muốn tới nhìn một cái, không chừng có thể cứu thì sao.”



Lưu Tứ đánh giá Diệp Thiếu Dương, hơi nhíu mày, nói: “Nhìn qua rất trẻ tuổi nha.”



Không đợi Lưu lão đầu giải thích, Lưu Tứ tiếp tục nói với Lưu lão đầu: “A công, ông cũng biết, chuyện này Trường đạo trưởng đã giúp cháu xử lý, một chuyện không phiền hai chủ, cháu là nể mặt ông mới đáp ứng để cậu ta đến xem một cái đó. Nói trước, cháu bị đứa nhỏ này ép buộc, thì một đồng cũng không lấy ra được.”



Diệp Thiếu Dương lập tức nói: “Anh yên tâm đi, tôi không thu tiền.”



Lưu Tứ nghe hắn nói dứt khoát như vậy, sắc mặt dịu đi.