Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 2097 : Tân Nương Quỷ (3)

Ngày đăng: 05:05 30/04/20


Hắn ở lòng bàn tay dùng máu của mình về đạo bùa này, tên là Hoàn Thi Phù, có thể lợi dụng huyết khí, kích phát hung tính của tất cả cương thi, dùng một cái so sánh mà nói, máu người bình thường, đối với cương thi mà nói, giống như là một người đói tới cực điểm nhìn thấy bánh bao gạo, nếu không có thức ăn khách tự nhiên cũng vồ lên ăn như hùm như sói, nhưng máu người ở dưới Hoán Thi Phù kích thích, giống như là giò, tai heo đồ ăn thịt như vậy, cương thi thấy, tự nhiên là từ bỏ những thứ ăn không ngon kia, để đuổi theo Diệp Thiếu Dương.



“Là ngươi!” Nữ thi đứng trước mặt Diệp Thiếu Dương, lần đầu tiên mở miệng phát ra thanh âm. Nhân Hình Sát là không có linh trí, nhưng sau khi bị nữ quỷ bám vào, hiện tại đã thành quỷ thi, đương nhiên là có linh trí, nhưng nữ quỷ cũng bị sát khí Nhân Hình Sát cắn trả, mặc dù có linh trí, nhưng trước mắt cũng chỉ là một mặt muốn hút máu, biết nhìn thấy Diệp Thiếu Dương nói xác thực là cảm nhận được khí tức pháp sư trên người hắn, lúc này mới tỉnh táo ngắn ngủi, nhận ra



hắn.



“Là ta, oan gia ngõ hẹp nhỉ, hút máu hút rất thoải mái chứ.”



Diệp Thiếu Dương cười lạnh. Lúc này, chỗ gần đã không có lấy một ai, ngay cả đám người Tiểu Tam cũng không biết đã đi đâu, không ai có thể thấy được dung mạo mình, sẽ không lộ tẩy. Diệp Thiếu Dương liên thong dong hơn nhiều.



Lại niệm một lần chú ngữ, đem khí máu tanh của phù văn càng thêm kích phát ra, khiến nữ thi ngửi được.



Ánh mắt nữ thì lập tức trở nên hoảng hốt, trong miệng chảy ra nước dãi, hướng tới Diệp Thiếu Dương bổ nhào tới.



Diệp Thiếu Dương… Xoay người bỏ chạy.



Một màn này khiến đám thổ phỉ tránh ở xa xa quan sát mở rộng tầm mắt, vốn toàn bộ mọi người đều đã chạy, chỉ một mình hắn không chạy, còn hướng nữ thi khoa tay múa chân một lúc, vốn cho




Quỷ cũng là vật sau khi chết, cô ta cũng chưa từng đi âm ty, chưa từng tiếp nhận văn hóa ẩm ty hun đúc, luôn luôn ở nhân gian, trong tình thế cấp bách vẫn toát ra lời nói người ta lúc còn sống thường xuyên nói. Nhưng Diệp Thiếu Dương nghe thấy vẫn rất khôi hài. “Người đã là quỷ, không làm nổi quỷ đầu, chỉ có thể làm tinh phách, Sayonara (tạm biệt= tiếng Nhật == b)!



Diệp Thiếu Dương nói xong, trực tiếp chạy đi.



Dù sao nữ thì cũng nhất định phải chết, mình không cần thiết lãng phí thời gian ở đây, bằng không lát nữa khẳng định sẽ có thổ phỉ chạy tới.



Diệp Thiếu Dương nhìn thoáng qua đất trống bên kia, đã có người cầm đuốc tới đây, vì thế nhanh chóng xuyên qua rừng cây, vượt qua rào chắn, nhảy xuống, một đường chạy như điện trở về.



Nhân Hình Sát cứ như vậy bị giết, không có bất cứ cuộc chiến đấu nào, cũng không có tình hình nguy hiểm gì, cái này thật ra cũng là nguyên tắc của Diệp Thiếu Dương: lấy pháp lực hắn hiện tại, nếu cứng đối cứng, cho dù có thể đánh thắng, cũng phải tốn không ít khí lực, còn phải đối mặt nguy hiểm bị đám thổ phỉ này phát hiện.



Chuyện này cũng vẫn đã xác minh nguyên tắc đối địch của pháp sư nhân gian: lợi dụng mọi thứ có thể lợi dụng, có thể tận lực tiết kiệm sức thì tận lực tiết kiệm sức, càng không cần nói Diệp Thiếu Dương giỏi nhất lợi dụng các nhân tố ngoại tại để chế địch.



Trên thực tế, Diệp Thiếu Dương thật sự cùng đối phương đánh đến mức binh khí giao nhau, thật sự cực ít. Bản thân hắn cũng biết, mình không phải Đạo Phong loại người sở trường cứng đối cứng đó, bởi vì thân thể giới hạn, cũng không có thực lực đó. Thực sự đến một bước đó mà nói, sẽ phi thường chịu thiệt.



“Chờ chút!” Diệp Thiếu Dương vừa vượt qua rào chắn nhảy xuống, phía sau đột nhiên truyền đến một thanh âm, Diệp Thiếu Dương bị dọa giật mình, nhìn thoáng qua phía sau, có người thế mà lại theo mình nhảy xuống rào chắn. Nhìn kỹ, còn không phải ai khác, là Tiểu Tam kia..