Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 2172 : Cá Kỳ Quái (1)

Ngày đăng: 05:06 30/04/20


Diệu Tâm đột nhiên từ trong ba lô lấy ra một vật dài nhìn qua như là xì gà, là một cây hương to, sau khi điểm hỏa, lập tức toát ra khói đặc màu xanh, do Diệu Tâm làm phép, khói nhẹ hướng ngược về phía dưới cầu thang bay đi.



Diệu Tâm đứng bất động, từ trong tay Diệp Thiếu Dương lấy đèn hoa sen ba màu, tự mình hướng phía trên cầu thang chiếu sáng, đợi chỉ chốc lát, chỉ thấy một làn khói màu xanh từ phía trên cầu thang bay xuống.



Người ở dưới lầu, khói là bay hướng dưới lầu, kết quả thể mà lại từ phía trên đỉnh đầu bay xuống, tuy đây là pháp môn duy nhất phá giải huyền hồn thế, nhưng tự mình trải qua quá trình này, trong lòng vẫn có chút không thể tiếp nhận cái logic này….



Diệu Tâm bảo Diệp Thiếu Dương cầm hương, bản thân đi đến chỗ khói giao nhau, ngồi ở trên mặt đất, từ trong ba lô lấy ra một cây bút đá, ở trên đất vẽ cái ký hiệu kỳ quái giống ngôi sao năm cánh, sau đó ở trung tâm dựng thẳng một cây nến, sau khi điểm hỏa, bảo đoàn người theo cô cùng nhau đi hướng trái ngược.



Ngoặt qua mấy chỗ, lại một lần nữa về tới nơi xa, trong tầm nhìn xuất hiện ngọn nến nọ cắm ở trên mặt đất.



Diệu Tâm mỉm cười, đi đến trước mặt, hai tay xếp lên, niệm một lần chú ngữ, sau đó mở mắt ra, dùng sức thổi tắt ngọn nến.



Ở trong nháy mắt ngọn nến bị thổi tắt, đoàn người đều cảm thấy bên cạnh sinh ra một loại biến hóa kỳ dị, như là trong không khí sinh ra chấn động nào đó không nhìn thấy, sau đó… Tất cả khôi phục như thường.



“Không có việc gì?” Diệp Thiếu Dương hỏi, nhìn quanh, nhìn qua không có gì khác với lúc trước. “Hắn là không có việc gì” Diệu Tâm nói, gọi mọi người đi xuống, vẫn ngoặt giống như lúc trước. Đoàn người không khỏi có chút thấp thỏm lo âu, kết quả vòng tới đến chỗ ngoặt thứ tư, phía trước xuất hiện một hành lang thật dài, đoàn người lúc này mới thở phào một cái, cuối cùng đi ra khỏi huyền hồn thể.



“Chờ chút!” Diệp Thiếu Dương gọi lại mấy người tính đi lên hành lang, chỉ chỉ đèn hoa sen ba màu trong tay



mình, đèn hoa sen ba màu hiện tại đã thành ba màu thật sự: đỏ, lục, đen. Hơn nữa gió rõ ràng là từ một đầu khác của hành lang thổi tới, nhưng lửa của đèn hoa sen ba màu, lại hướng phía hành lang đổ đi, tựa như nơi đó có cái gì đang hấp dẫn ngọn lửa.
Diệu Tâm cúi đầu nhìn một hồi, cảm giác có chút không thích hợp, vì thể gọi Diệp Thiếu Dương từ trong túi lấy ra mấy ngọn nến, sau khi điểm hỏa, bày ra hai bên thông đạo, sau đó lui lại mười mấy bước, hướng ánh nến đánh giá, đại khái thấy rõ vết khắc trên mặt đất, là một bộ đồ án, bộ dáng có chút giống con nhện, nhưng rất trừu tượng, đường cong phức tạp nhưng không loạn, đoàn người cùng nhau quan sát hồi lâu, vẫn nhìn không ra đây rốt cuộc là cái gì…



Diệu Tâm đoán, đây có thể là đồ đằng nào đó của bổn giáo, về phần tác dụng là gì, trong lúc nhất thời cũng đoán không ra, đoàn người đành phải tạm thời từ bỏ, tiếp tục hướng một đầu của hành lang bước đi, chưa đi được bao xa, nương ánh nến của đèn hoa sen ba màu, có thể nhìn thấy hai bên mộ đạo có một số công tò vò hình vòm, từng cái sát nhau, ở giữa cách mười mấy mét.



“Nhìn sao lại giống như hầm trú ẩn” Diệp Thiếu Dương buột mồm, nghĩ tới những bích động kia trong hầm trú ẩn.



“Cái gì là hầm trú ẩn?” Diệu Tâm hỏi một câu.



“Chính là nơi phòng ngừa máy bay oanh tạc…”



Nhìn ánh mắt ly kỳ của Diệu Tâm cùng người khác, Diệp Thiếu Dương đột nhiên nhớ tới, niên đại này còn chưa có hầm trú ẩn, đành phải ngượng ngùng cười, “Tôi thuận miệng nói, các người coi như chưa nghe thấy là được.”



Niên đại này còn chưa có máy bay oanh tạc, tự nhiên không có khả năng có hầm trú ẩn, hơn nữa nơi này là cổ mộ, trong từng cái từng cái mộ thất này không biết có cái gì, Diệp Thiếu Dương xách đèn hoa sen ba màu, hướng một mộ thất đi vào trước.



Mộ thất rất nhỏ, chỉ có kích thước buồng vệ sinh của phòng ốc bình thường, bên trong chỉ có một vật: quan tài.



Quan tài làm từ đá, đầu to hướng vào trong, đầu nhỏ hướng ra bên ngoài, vừa vặn được khảm ở trong mộ thất, bốn phía đã không có không gian gì.