Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 2179 : Thượng Cổ Linh Thú (2)

Ngày đăng: 05:06 30/04/20


Kỳ giông… Quá nửa chính là kỳ giông. Một loại sinh vật nghe nói là thời kì thượng cổ, chủng loại có rất nhiều, đại đa số đều sinh sống ở huyệt động trong lòng đất, ở dân gian, đây là một loại sinh vật thần bí, ở giới pháp thuật cũng là một loại linh vật có tên có họ.



Trong điển tịch của các đại môn phái giới pháp thuật đều có một số giới thiệu về linh thú, trong đó có kỳ giông này. Mấy người ở đây đều là pháp sư thành danh, tự nhiên đều từng xem những tự liệu này, tuy phiên bản khác nhau, nhưng không có gì khác biệt, ít nhất đều sẽ giới thiệu ra đặc thù loại linh thú này. Nghe nói kỳ giông thật ra cũng chưa tuyệt chủng, chỉ là bình thường đều sinh sống ở huyệt động trong lòng đất thân núi, số lượng cũng cực ít, trong giới pháp thuật, không sai biệt lắm mấy trăm năm cũng chưa từng nghe nói chuyện có người từng gặp kỳ giông, vì thế khi quái vật này xuất hiện ở trước mặt, không có ai nghĩ đến nó chính là kỳ giông.



Nhưng ở dưới sự nhắc nhở của Diệp Thiếu Dương, đoàn người hồi tưởng một phen đặc thù của kỳ giông, thật sự hoàn toàn phù hợp giới thiệu trên điển tịch…



“Thật sự là kỳ giông…” Diệu Tâm chăm chú nhìn quái vật lớn trước mặt, hít vào nói: “Trên bản chép tay gia tộc chúng tôi, từng nhắc tới chuyện dùng kỳ giông để thủ mộ, nghe nói mộ địa Hán Vũ Đế chính là… Nhưng nhà tôi đời đời cũng chưa ai từng nhìn thấy kỳ giông, thật không ngờ… Truyền thuyết lại là sự thật.”



Mao Tiểu Phương vỗ ót, nói: “Cũng không phải, chữ bên cạnh hai chữ Trùng kia trên mép giếng, chính là “Kỳ giông đó!”



Tất cả mọi người đều kinh ngạc, ở trong đầu suy nghĩ một phen, quả thực có chút giống hai chữ kỳ giông.



Cẩn thận kỳ giông…



Diệu Tâm hít sâu một hơi, nhìn con kỳ giông không biết đã sống bao nhiêu năm trước mặt, nói sang sảng: “Mặc kệ nó là cái gì, đã có uy hiếp đối với chúng ta, vậy chỉ có thể giải quyết nó. Các vị, cùng | nhau dùng ra toàn lực đi!” Mao Tiểu Phương và Diệp Thiếu Dương cũng lập tức gia nhập chiến đấu.




Kết giới sở dĩ có thể duy trì, dựa vào chính là cân bằng, sau khi Tào Vũ Hưng bị đánh bay ra ngoài, kết giới liền bị mở ra một lỗ thủng… Toàn thân kỳ giông chợt linh hoạt, khống chế tu vi bản thân, lao về phía lỗ thủng này.



Đám người Diệu Tâm ý đồ điều chỉnh vị trí đúng, bịt lại lỗ thủng này, nhưng chung quy vẫn đã chậm một bước kỳ giông đem tu vi bản thân hội tụ ở trên một điểm, thông qua lỗ thủng này, đem toàn bộ kết giới ở trong nháy mắt húc vỡ nát.



Bọn người Diệu Tâm bị lực cắn trả cường đại đánh bay ra ngoài.



Nhưng ở trước khi giờ khắc này đến, bọn họ dựa vào sự sâu sắc của cường giả, đã ý thức được kết quả này, tuy chậm nửa nhịp, nhưng coi như là làm chuẩn bị trước thời gian, cũng chưa giống Tào Vũ Hưng bị trực tiếp đánh vào trên tường mộ đạo, mà là làm phép trên không, lảo đảo rơi xuống đất, cuối cùng chưa bị thương.



Cuối cùng thoát khốn rồi… Kỳ giông hét lớn một tiếng, hoàn toàn lâm vào cuồng bạo, hướng tới Ngô Đồng cách nó gần nhất bay tới.



Ngô Đồng tuy không dự đoán được nó sẽ đột nhiên hướng tới mình, nhưng lấy thực lực của cô, vốn là có thể né tránh một đòn này, nhưng ở trong nháy mắt kỳ giông thoát vây, Ngũ Bảo Kim Liên của cô cũng bị đẩy lùi, hướng một góc mộ thất bay đi.



Ngũ Bảo Kim Liên là bản mạng pháp khí của cô, đương nhiên không thể đánh mất. Sau khi bản thân Ngô Đồng rơi xuống đất, trước tiên chính là đi nhặt Ngũ Bảo Kim Liên, tuy bước chân của cô rất nhanh, nhưng chính là một cái nháy mắt chậm trễ này, khiến kỳ giông bắt được cơ hội, lao qua. Đợi tới lúc Ngô Đồng xoay người ứng đối, đã không tránh được, đành phải theo bản năng hướng ra bên ngoài đẩy hai tay, kết một cái Vô Tướng Kiếp Ấn.