Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 2234 : Tổ Sư Giận Dữ (1)

Ngày đăng: 05:06 30/04/20


“Cái này… Bây giờ?” Mỹ Hoa không biết Diệp Thiếu Dương vì sao đối với hoa đồng vụng trộm chuồn mất không để ở trong lòng một chút nào, nhưng nhận được lại là Diệp Thiếu Dương trả lời khẳng định, đành phải đi qua, hai tay đặt lên trên vai hắn, không yên lòng bắt đầu bóp.



Đột nhiên cảm giác trên chân của mình có thêm cái gì, cúi đầu nhìn, là Diệp Thiếu Dương đem tay đặt lên.



“Lão đại…”



Diệp Thiếu Dương nhắm mắt lại, làm bộ chưa nghe thấy.



Mỹ Hoa xấu hổ đỏ mặt, đành phải làm như không có chuyện này, tiếp tục cho hắn bóp bả vai…



Một lát sau, Diệp Thiếu Dương đột nhiên ôm lấy cổ của cô, hướng trên người kéo đi.



Lão đại từ bao giờ trở nên sắc như vậy rồi?



Mỹ Hoa đầu tiên là xấu hổ, sau đó lập tức nghĩ tới vấn đề này. Không thích hợp!



Trong giây lát, Mỹ Hoa nghĩ tới thủ đoạn Thông Linh Phật1Tử Hoa am hiểu nhất: ảo giác!



Lại cẩn thận nghĩ chút nữa, không sai, đây nhất định là ảo giác!



Biết là ảo giác, thì dễ xử lý rồi. Mỹ Hoa là quỷ, không thể cắn đầu lưỡi giống như con người, nhưng cô có biện pháp khác, lập tức làm phép thanh tâm, tất cả trước mắt cũng càng lúc càng mơ hồ, cuối cùng trở nên rõ ràng…



Vẫn là ở trong phòng, tất cả đều chưa có biến hóa, quay đầu nhìn lại, Diệp Thiếu Dương đứng dựa vào bàn ăn, dùng một loại ánh mắt xem náo nhiệt nhìn cô, mà hoa đồng kia, an vị ở trên bàn, lại biến trở về hình người, vung vẩy hai cái chân, vẻ mặt xấu xa, hướng cô nháy mắt.



“Ngươi… Lão đại, tôi vừa rồi đã làm cái gì?” Nhớ tới tình huống trước đó, Mỹ Hoa có hơi mặt đỏ tai hồng.



“Cô cái gì cũng chưa làm cả, chỉ đứng ở nơi đó, sắc mặt đỏ5ửng, cô làm sao vậy, bị nó làm cho tiến vào ảo giác sao? Đã làm gì?”




Diệp Thiếu Dương nghe xong lời này, trong lòng cũng rất cảm động, quả nhiên là “bản tính khó dời”, Mỹ Hoa trăm năm sau, tuy rất màu mè, có chút phong phạm cao ngạo lạnh lùng, nhưng đối với mình, cũng là tuyệt đối trung thành, bảo làm cái gì thì làm cái đó, tuyệt đối không mang theo phản bác.



Một ngày là chủ, cả đời là chủ.



Đây là tính cách của cô gây ra. Trăm năm trước, cô vẫn như cũ là loại tính cách này.



“Được rồi. Ngươi không giống với ta, ta vẫn muốn nhận chủ…”



Diệp Thiếu Dương nói: “Ta sau khi đến thời đại này, hồn ấn của các môn nhân kia, ở trên tay ta cũng chưa mất, ngươi hiện tại nhận chủ, chờ ta trở về, có thể hồn ấn cũng không còn nữa, nhưng ngươi đã phun ra hồn tinh, lại không thể tâm ý tương thông với ta, cũng rất là phiền toái.”



Hoa đồng nghiêng đầu suy nghĩ một hồi, nói: “Cái này dễ nói mà, ta trước không phun ra hồn tinh, chờ thời điểm chủ nhân ngươi trở về, ta theo ngươi cùng nhau đi. Đợi tới thời đại của ngươi, ta lại nhận thức ngươi làm chủ nhân, như vậy không phải được rồi sao?”



“Theo ta về thời đại của ta…” Diệp Thiếu Dương trở nên do dự.



“Đúng vậy.” Hoa đồng nhìn nhìn sắc mặt hắn, nói: “Chủ nhân ngươi lo lắng cái gì?”



“Ngươi là sinh linh thời đại này, nếu đến thời đại của ta… Ta luôn cảm thấy có chút không thích hợp, có hơi tạo thành cảm giác thời không hỗn loạn.”



Hoa đồng gãi gãi đầu, cẩn thận suy nghĩ vấn đề hắn nói, nói: “Chủ nhân, cái này ta nghĩ không cần lo lắng, Thông Linh Phật Tử Hoa chúng ta là Địa Tạng vương Bồ Tát điểm hóa, là sinh linh Vô Lượng Giới, luôn luôn không ở trong tam giới ngũ hành, trên sổ sinh tử cũng không có tên của ta, ta ở đây cũng không biết bất luận kẻ nào, không có kiếp trước cũng không có kiếp sau, mặc kệ đi thời đại nào cũng giống nhau, không có bất cứ ảnh hưởng nào cả.”



Diệp Thiếu Dương suy nghĩ, hình như cũng thật là như vậy. Nhịn không được nó mềm nắn rắn buông, cuối cùng đã đáp ứng.



“Quá tốt rồi, ta có chủ nhân rồi!” Hoa đồng hưng phấn nhảy lên. Diệp Thiếu Dương nhìn ra được, nó là cao hứng phát ra từ trong lòng.



Diệp Thiếu Dương đỡ nó ngồi xuống, nói: “Ngươi đã là môn nhân của ta, vậy ta nói một chút quy củ với ngươi, nói tổ chức này của chúng ta đi, chia làm hai bộ phận, ở nhân gian gọi là Tróc Quỷ Liên Minh, ở âm ty còn có một nha môn, gọi là Âm Dương ti.”