Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 2250 : Người Mình Thích (1)

Ngày đăng: 05:07 30/04/20


Ngô Đồng hít sâu một hơi, nói: “Bọn họ đều là nhân gian pháp sư…”



“Bị tà ma mê hoặc, đó là tà tu, có thể phế thì phế, không thể phế thì giết, không có gì phải nói. Các môn phái đã đánh tiếng, nếu mấy đại môn phái bọn Mao Sơn làm khó dễ, bọn họ đều sẽ chính danh cho chúng ta, không đủ gây sợ hãi. Nhưng, đối phó những đệ tử này, trái lại không cần các ngươi động thủ, các ngươi tương lai vẫn cần quản lý giới pháp thuật, không thể lưu lại một chút vết nhơ nào, nhiệm vụ của các ngươi, là hợp lực bắt tà ma kia, lấy hắn lập uy, nhớ kỹ rồi chứ?”



Đoàn người lặng lẽ gật đầu.



Lô Hiểu Thanh nói: “Quỷ di, tà ma kia trên Đào Hoa Sơn, rốt cuộc lai lịch thế nào, công hội điều tra rõ ràng chưa?”



“Cái này lại không biết, nhưng, tà ma trên Đào Hoa Sơn, không phải một tên, là hai tên…”



Hai tên?



Đoàn người chấn động nhìn nhau, một kẻ cũng đủ khó đối phó rồi,1thế mà lại có hai tên… Quỷ di nói: “Lúc trước công hội phái người điều tra, tà ma đó từng xuống núi một lần, lại mang về một nữ tử, thực lực cũng cực kỳ bất phàm.”



Đám người Ngô Đồng kinh ngạc không thôi, mở miệng hỏi, nhưng Quỷ di đối với nữ tử kia cũng không biết nhiều lắm, không tra ra manh mối gì.



“Chuyện này, công hội đang điều tra, nếu có tin tức, tự sẽ thông báo các người.” Quỷ di đem ánh mắt chuyển hướng Ngô Đồng, nói: “Lần này sư phụ ngươi, sư phụ ở Nga Mi sơn cũng đến đây, ta đã thương lượng với bà ấy, thừa dịp đại bộ phận môn phái đều có mặt, ngay hôm đó liền phát ra thiếp cưới, chờ nơi đây xong việc, ở đây cho các ngươi thành hôn… Ngươi chuẩn bị sẵn sàng.”



Ngô Đồng lảo đảo một cái, ngây ngốc nhìn Quỷ di, “Quỷ di, con…”



“Ngươi cái gì?”



Ngô Đồng nhìn Trương Hiểu Hàn ở bên một cái, “Con chưa làm tốt chuẩn bị thành hôn…”



“Không cần ngươi chuẩn bị, mọi5thứ của hôn lễ, công hội tự sẽ chuẩn bị.”



“Không phải, con là nói, bản thân con còn chưa chuẩn bị xong…”




“Đây chính là suy luận dẫn tới, Trương Hiểu Hàn là rồng trong loài người, lại từ nhỏ đính hôn với chị, tự nhiên là kim đồng ngọc nữ, trai tài gái sắc, mọi người đều cảm thấy chị không có lý do không thích hắn.”



Ngô Đồng hừ lạnh một tiếng, “Lập gia đình còn cần lý do sao, chị chính là không muốn gả cho hắn, rồng trong loài người, hắn cũng xứng? Cho dù hắn thật sự vậy, chị không muốn gả cho hắn, lại có cái gì sai?”



Diệu Tâm nói: “Lời không phải nói như vậy, nếu là em, em không gả, người ta nhiều nhất nói em không biết điều, đổi thành chị thì lại khác, chị là người của pháp thuật công hội… Tuy từ nhỏ được sủng ái, nhưng tất cả sự tình, đều phải phục tùng an bài.”



Ngô Đồng nói: “Đúng vậy, ngay cả hôn4sự cũng phải phục tùng.”



Diệu Tâm nói: “Chị nghĩ cho rõ, nếu chị kiên trì không gả, hậu quả rất nghiêm trọng… Có thể, toàn bộ giới pháp thuật đều không chứa chấp chị nữa.”



“Vậy thì ẩn lui, cũng không có gì ghê gớm cả.”



“Chị nghĩ cho rõ, cho dù chị nói như vậy, cũng không nhất định sẽ thành công, đến lúc đó Tinh Nguyệt Nô nổi trận lôi đình… Cho dù chị không lấy, cũng sẽ bị ép lấy.”



Ngô Đồng có chút bất lực cúi đầu, đột nhiên, cô lại ngẩng đầu lên, nói với Diệu Tâm: “Nếu chị nói cho mọi người, chị có người trong lòng rồi, lý do này xem như chính đáng chứ.”



Diệu Tâm kinh ngạc nhìn cô, nói: “Thật hay giả.”



“Đương nhiên là giả, chị chỉ lấy cái này làm cớ, bọn họ chung quy không thể nói được cái gì nhỉ. Cho dù là công hội, cũng không có khả năng ép làm như vậy chứ?”



“Vậy… Bọn họ nhất định sẽ ép hỏi chị là ai, hơn nữa tìm được người này, nếu chị muốn tìm người giả mạo mà nói… Chị vẫn là sớm cắt đứt ý tưởng này đi, căn bản không có ai dám giúp chị việc này, nếu không chính là đối nghịch với Trương Hiểu Hàn, với toàn bộ pháp thuật công hội, lui một ngàn bước mà nói, cho dù có người dám, chị cũng là hại hắn, bởi vì vợ chưa cưới bị người ta đoạt đi, đối với Trương Hiểu Hàn mà nói chính là nhục nhã vô cùng, hắn nhất định sẽ không từ thủ đoạn đối phó người này… Chị biết hậu quả sẽ thế nào.”



Ngô Đồng chậm rãi gật đầu, nói: “Chị thật ra cũng nghĩ tới một tầng này, nhưng… Được rồi, chị vẫn là nghĩ quá ngây thơ rồi. Tất cả đều là ảo giác.” Ngô Đồng cười thê lương.



Diệu Tâm liếc cô, nói: “Chị không phải… Thật sự thích người khác rồi chứ?”