Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 2407 : Chân Tác Giả Thì (2)

Ngày đăng: 05:08 30/04/20


Cuối cùng vẫn là lão Quách nói: “Ta thấy như vậy, ta tế luyện mấy viên thủy tinh, mặc kệ làm vòng cổ hay là nhẫn, dù sao cần đeo ở trên người, những thủy tinh này, đều làm phép tể luyện, chỉ cần ở trong phạm vi nhất định, chỉ cần dùng cường khí kích hoạt một cái trong đó, cái còn lại đều sẽ sáng, như vậy Thiếu Dương đệ lúc nhìn thấy chúng ta, chuyện thứ nhất chính là kích hoạt thủy tinh của đệ, nếu chúng ta cũng sáng, vậy không có vấn đề, không sáng mà nói, vậy khẳng định chính là câu hồn sứ giả.”



Diệp Thiếu Dương gãi đầu nói: “Biện pháp này thật phiền toái.”



“Vậy có biện pháp nào, tạm thời cứ như vậy đi, nếu nghĩ được biện pháp tốt hơn, lại đổi sau.”



Đoàn người đều cảm thấy khả thi. Lão Quách tỏ vẻ mình trở về bắt đầu tể luyện luôn, thời gian nhiều nhất cũng chỉ một ngày có thể xử lý xong, thứ này thật ra không tốn công, đặt ở nơi khác cũng vô dụng, nhưng dùng để ứng phó cục diện trước mắt vẫn là rất hữu hiệu.



Trương Tiểu Nhị nói: “Chờ chút, à, thứ này cần cương khí mới có thể kích hoạt phải không. Vậy Vũ Tình cùng Tinh Như bọn họ không có cường khí làm sao bây giờ?



Lão Quách nói: “Không cần các cô ấy kích hoạt, cũng không cần có kích hoạt, đây là cho Thiếu Dương dùng.”



Trường Tiểu Nhị nói: “Vậy nếu cầu hồn sứ giả biến thành bộ dáng sự phụ thì sao, chúng ta làm sao mà phân biệt.”



Lão Quách ngây ngốc nhìn cô, “Cô ngốc thế, bọn họ biến thành bộ dáng tiểu sư đệ làm gì, giết cô



sao, giết cô làm gì? Người hắn muốn giết là tiểu sư đệ!” “Cái này..” Trương Tiểu Nhị không thoải mái, “Chưa chắc muốn giết tôi đâu, chẳng may biến thành sư phụ, lừa tôi mở cửa, sau đó phi lễ tôi vân vân.”



Nói ra một câu khiến mọi người cạn lời.



Lão Quách nhếch miệng cười nói: “Nữ hiệp, người ta nếu muốn phi lễ cô, căn bản không cần biến thành bộ dáng sư phụ cô đã được rồi, chỉ cái công phu mèo ba chân đó của cô…”



“Anh ra đây!



Diệp Tiểu Manh muốn nói lại thôi, đột nhiên nói: “Chúng ta ở đây nói chuyện, hắn sẽ không nghe được chứ?”
“Không thành vấn đề. Sóng to gió lớn nào anh chưa từng gặp, một câu hồn sứ giả, không giết nổi anh.”



Tiểu Cửu nhìn hắn gật gật đầu.



Lão Quách nói: “Các người đi trước đi, để lại một người là được, ta thấy Mỹ Hoa đi. Chờ ta tế luyện xong thủy tinh, bảo Mỹ Hoa qua đưa cho các ngươi, Mỹ Hoa cô đợi theo tôi về cửa hàng.”



“Vì sao là tôi chứ!” Mỹ Hoa có chút không thoải mái.



Diệp Thiếu Dương cười nói: “Anh ta nhìn trúng cô rồi.”



Mỹ Hoa bĩu môi.



Diệp Thiếu Dương dặn đoàn người thêm một phen, sau đó bảo bọn họ lên đường. Tiểu Cửu tuy không nỡ đối với Diệp Thiếu Dương, nhưng lấy tính cách cô, cũng không nói nhiều, chỉ là đem Đông Hoàng Chung giao cho hắn.



“Em cầm là được, cho anh làm gì?



Tiểu Cửu cười nói: “Nó đã bị anh tể luyện, là pháp khí thuộc riêng về anh, em hiện tại đã không thể sử dụng.”



“Em… Không đúng nhỉ.” Diệp Thiếu Dương đột nhiên nhớ tới cái gì, “Lúc trước ở Hiên Viên son… Em không phải muốn dùng nó đọ sức một lần với bọn Tinh Nguyệt Nô sao?”



“Đó chỉ là hù dọa bọn họ mà thôi, coi như là một ván bạc đi. Bọn họ không biết nội tình, Đông Hoàng Chung này, nay chỉ có một mình anh có thể sử dụng, chẳng qua… Lấy pháp lực của anh, chỉ sợ còn chưa thể khống chế nó, sử dụng một lần, thần thức nhất định sẽ chịu tổn thương không thể khôi phục, nhớ lấy, không đến tuyệt cảnh vạn bất đắc dĩ, tuyệt không được dùng!”



Diệp Thiếu Dương nhìn Đông Hoàng Chung trong tay, gật gật đầu, dặn cô vài câu, sau đó Tiểu Cửu xé rách hư không, mang theo Tiểu Thanh Tiểu Bạch bọn họ cùng nhau đi, chỉ có Qua Qua và Lâm Tam Sinh lưu lại, ngay cả Bánh Bao cũng bị Diệp Thiếu Dương đuổi đi, theo đoàn người đi Thanh Minh Giới lịch luyện một phen, cũng coi như bồi dưỡng một chút cảm tình giữa bọn họ, dù sao Bánh Bao trừ Qua Qua, cũng không thân quen với bọn họ.