Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 2409 : Chân Tác Giả Thì (4)

Ngày đăng: 05:09 30/04/20


Diệp Thiếu Dương nói: “Ngươi muốn dùng Sơn Hải An đưa cô ấy trở về, cái này trên cơ bản là nhiệm vụ không có khả năng.”



“Chỉ cần có một tia hy vọng, ta cũng sẽ đi thử.” Lâm Tam Sinh nhìn hắn, “Đây là học theo ngươi.”



Lâm Tam Sinh phá vỡ hư không, đi Quỷ Vực.



Đêm hôm đó, lão Quách liên gọi điện thoại cho Diệp Thiếu Dương, nói cho hắn bùa thủy tinh đã làm xong, bảo hắn đi qua nghiệm hàng. Diệp Thiếu Dương mang theo Qua Qua cùng nhau đi qua,



trong tay lão Quách thấy được mười mấy cái dây chuyền.



“Bùa thủy tinh công năng đơn giản, đặt cùng một chỗ tể luyện là được, mỗi người đều một cái, thừa thì cứ đặt đó trước.”



Diệp Thiếu Dương nói: “Đệ lúc trước đột nhiên nghĩ đến, nếu cầu hồn sứ giả từ trong tay ai đó trong mọi người đoạt đi một cái, sau đó giả mạo người đó, để không phải cũng không có cách nào phân biệt sao?”



Lão Quách cười hắc hắc nói: “Ta đã sớm nghĩ tới, cho nên ở bên trên bỏ thêm một đạo phù ấn, mỗi người hướng nó là một hơi, ghi lại khí tức, giống như mật mã vân tay, một khi đưa vào, chỉ có đặt trên thân chính người đó mới có thể dùng, đôi người khác đều không được.”



Diệp Thiếu Dương vội vàng gật đầu. “Phương diện này, không thể không nói, vẫn là sư huynh giở



trò.”



Lão Quách đắc ý vuốt tóc, “Ta là ai chứ. Ngay cả thần tăng Hiên Viên son cũng từng bị ta chơi xỏ.”



Diệp Thiếu Dương cầm những sợi dây chuyền này bắt đầu đánh giá, lão Quách ở một bên tranh công, mình sợ đánh mất bùa thủy tinh, cho nên cố ý mua một ít dây đeo về, đem thủy tinh đều khảm vào, tiện cho mọi người đeo ở trên người.



“Đúng đúng, vẫn là sư huynh nghĩ chu đáo, nhưng…” Diệp Thiếu Dương vuốt dây đeo này, “Sao cảm giác chất lượng không ra sao thế, đây là tài liệu gì, bạc?”



“Bạc!” Lão Quách lập tức trừng mắt, “Bạc đặt như vậy, ta đánh nhiều dây như vậy, vậy cần bao nhiêu tiền, những cái này đều là sắt, phủ màu mà thôi, sắt tốt, sắt rắn chắc.”



Diệp Thiếu Dương cạn lời. “Được rồi, huynh nhiều tiền như vậy, chờ huynh chết giữ lại đóng cái quan tài hoàng kim đi.”
Diệp Thiếu Dương nhìn, cười nói: “Thật ra cũng không nghiêm trọng như vậy, ít nhất rất nhiều người khi đó vẫn đủ tiền ăn cơm.”



Tạ Vũ Tình lẩm bẩm: “Chỉ cậu biết.”



“Đương nhiên, tôi từng tự mình thể nghiệm



Tạ Vũ Tình đang ăn canh, nhớ tới chi tiết này, động tác cứng lại, nói: “Được rồi, đây quả thật là thói xấu.”



Cơm nước xong, Tạ Vũ Tình lái xe đưa Diệp Thiếu Dương trở về trước, sau đó tự mình về nhà, ở siêu thị dưới lầu mua kem ly cho Tuyết Kỳ, mang về cho cô ấy ăn.



Tuyết Kỳ tuy độ kiếp thành công, hiện tại có hồn phách hoàn chỉnh rồi, nhưng luôn dùng thân thể tiểu cô nương này, trên tính cách cũng càng ngày càng non, thứ lúc trước thích, thì vẫn rất thích.



Tạ Vũ Tình đi tắm rửa một cái, lúc đi ra, Tuyết Kỳ còn đang xem TV, thỏa mãn mút kem ly của cô, Tạ Vũ Tình ngồi tới bên cạnh cô, nói: “Tuyết Kỳ à, cô hiện tại có hồn phách rồi, cô có tính toán gì không, chưa từng nghĩ đi đầu thai cái gì?”



Tuyết Kỳ ngẩn ra, quay đầu nói: “À không, tôi không muốn đầu thai, tôi đang đợi cô chết.”



“Chờ tôi…”



“Đúng vậy, tôi ở nhân gian bầu bạn với cô, đợi mãi tới khi cô chết, sau đó cùng đi âm ty. Đến lúc đó cô nếu đầu thai tôi sẽ theo cô, bằng không thì cùng nhau ở lại âm ty.”



Tạ Vũ Tình cười khổ nói: “Nói là không sai, nhưng nghe cô nói có chút rùng mình, chờ tôi chết… Tôi chết giờ còn sớm quá.”



“Dù sao sớm muộn gì sẽ chết.”



Ánh mắt Tạ Vũ Tình dừng ở trên đôi chân trắng trẻo phía dưới váy ngủ của cô, nói: “Tôi là không sợ chết. Nhưng tôi sợ già, tương lai tối già đi, không xinh đẹp nữa, nhưng cô vẫn là tiểu loli da trắng mặt đẹp như thế này, nghĩ chút thôi đã rất mất cân bằng nha.”



Tuyết Kỳ bật cười, “Đến lúc đó cô làm bà nội của tôi.”