Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 241 : Nghĩa trang anh đào (3)

Ngày đăng: 04:42 30/04/20


Dịch giả: Tang Diệp



Bảy giờ sáng hôm sau Diệp Thiếu Dương đã rời giường, xuống phòng ăn kiếm thứ gì đó bỏ vào bụng. Vừa lấy được đồ ăn thì cũng thấy Chu Tĩnh Như đã xuống, tóc nàng có chút rối, vẻ mặt tiều tụy. Diệp Thiếu Dương lập tức vẫy tay với nàng, Chu Tĩnh Như cầm một ly kem Häagen-Dazs (một hãng kem), ngồi xuống phía đối diện Diệp Thiếu Dương.



"Tỉnh rượu chưa?" 



"Đầu vẫn hơi đau." Chu Tĩnh Như cười cười, "Tối hôm qua khiến anh chê cười rồi." 



"Không có, tối hôm qua em thật đáng yêu" Diệp Thiếu Dương ân cần nói, "Em ăn chút gì đó đi, sáng sớm ăn kem sao được." 



"Em vừa dậy, không muốn ăn thứ khác. Em ăn kem để xem có thể giảm bớt đau đầu hay không." 



Chu Tĩnh Như nhìn vào mặt bàn trước mặt Diệp Thiếu Dương, khuôn mặt có chút sửng sốt.



"Ách... Anh có tính tham ăn." Diệp Thiếu Dương có chút ngượng ngùng.



"Không sao đâu, nam nhân thì phải ăn nhiều một chút. Mà sao anh chỉ ăn thịt xiên nướng?" 



"Cái này... Thịt không phải rất đắt sao, dù sao cũng là tiệc buffet, ăn cái khác không ngon bằng." Diệp Thiếu Dương cười chất phác.



Chu Tĩnh Như im lặng tại chỗ, định nhắc nhở hắn là nơi này ngoài rau quả ra, tất cả các thứ khác đều đắt hơn so với thịt xiên nướng. Nhưng lại sợ làm tổn thương lòng tự ái của hắn nên không nói, rồi càng nghĩ càng cảm thấy thú vị, nhịn không được bật cười.



"Em cười gì vậy?" Diệp Thiếu Dương vẫn còn cảm thấy mông lung.




Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, trước mắt cũng chỉ có cách như vậy, bèn an ủi Chu Tĩnh Như: "Yên tâm đi, nếu không có gì bất trắc, anh không thể nào bị bắt đâu." 



Từ biệt Chu Tĩnh Như, Diệp Thiếu Dương trở lại phòng, thu thập đồ đạc, trực tiếp xuống lầu, đi tới nhà khách. Ngoài cửa, lão Quách đã đến, đỗ xe ở trước cửa nhà, lại còn cãi nhau với bảo vệ.



Diệp Thiếu Dương nghe vài câu liền hiểu: xe ở cửa khách sạn thì phải đi ngay, không thể đỗ lại quá lâu, lão Quách lại dừng lại quá 3 phút mà vẫn chưa đi. Bảo vệ bèn nhắc nhở lão nhanh đi, nhưng lão Quách lấy lí do gần đó không có chỗ đỗ, hai người giằng co không ai nhường ai. Đến khi Diệp Thiếu Dương tới thì bảo vệ đang dùng bộ đàm gọi quản lý sảnh đến giải quyết.



Diệp Thiếu Dương bèn lên xe, lại nói lão Quách lái xe đi mau, tránh gây phiền phức.



"Tiểu Mã đã gọi điện thoại nói mấy phút sau sẽ tới" lão Quách nói: "Cứ chờ một chút, bãi đỗ xe thì chật, đi xuống tầng thì xa, chờ một lúc lại còn phải lái lên lần nữa, phiền phức." Diệp Thiếu Dương nói: "Nhưng chỗ này cũng không phải là nơi để xe." 



"Cái gì hả, tất cả mọi người đều dừng như vậy, hắn dám phá cái xe này, đệ thử đổi một cái xe Bentley dừng ở đây xem, thách hắn dám ồn ào" 



Vừa lúc Tiểu Mã cũng tới. Sau khi lên xe, lão Quách cũng không nhiều chuyện, trừng mắt nhìn nhân viên an ninh, lái xe đi.



Diệp Thiếu Dương nhìn theo kính chiếu hậu thấy một người mặc tây phục dẫn theo mấy tên bảo vệ đi ra khỏi khách sạn, nhìn theo xe của hắn với vẻ mặt tức giận, bèn nói với lão Quách: "Huynh nháo cũng đủ rồi, nếu huynh không đi chắc chắn người ta dẫn người tới đập nát xe." 



"Hắn dám!" Lão Quách cả giận nói: "Nếu không phải vội đi gấp, huynh ở lại chơi đùa cùng bọn chúng. Thời điểm cái khách sạn này vẫn còn đang lắp đặt, Tiểu Phong đã dẫn huynh tới xem rồi, hiện tại kiếm được nhiều tiền như thế này, ông chủ khách sạn cảm tạ huynh còn không kịp. Hắc hắc, dám đắc tội huynh?" 



Diệp Thiếu Dương khiếp sợ, đột nhiên phát hiện ra tất cả những người mình quen biết, ngoại trừ Tiểu Mã, tất cả mọi người đều có bối cảnh...



(*): Đại thiếu gia chuyên trêu hoa ghẹo bướm