Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 2445 : Đại Hội Liên Minh (4)

Ngày đăng: 05:09 30/04/20


Lâm Tam Sinh gật đầu. “Quảng Lăng Tán cổ khúc chân chính.”



“Vì sao đánh đến khúc giữa thì dừng?”



Lâm Tam Sinh chậm rãi nói: “Ngày đó Kê Khang bị áp giải đi pháp trường, trước khi đi, đã gảy một khúc Quảng Lăng Tán này, nhưng vẫn chưa gảy xong, chỉ gảy đến nơi đây, giờ lành đã đến, lập tức hỏi chém. Sau khi Kê Khang chết, nhân gian không có Quảng Lăng Tán nữa, tuy cổ phổ vẫn còn, nhưng hậu nhân chỉ gảy đến nơi đây, liền không gây tiếp nữa, một là kỷ niệm Kê Khang, thứ hai, chưa gảy mà đoạn, dư âm chưa hết, cũng tự có một phen ý cảnh, để tránh một khúc kết thúc, khúc hết người giải tán, vô hạn bị thương.”



Tiểu Cửu nghe Lâm Tam Sinh nói, nhịn không được nghĩ tới cái gì, đứng ở ngoài cửa, ngây ra hồi lâu, nhẹ nhàng lắc lắc đầu, nói: “Chúng ta đi thôi.”



Đoàn người ra ngoài, chưa xuống núi, mà là vòng qua rừng rậm phía sau núi, bay thẳng xuống, theo khe hẹp đi hướng phía nam.



Trên đường, Tiểu Cửu trên đại khái nói mục đích hôm nay tìm Diệp Thiếu Dương đến gần như Lâm Tam Sinh trước đó nói: vì ứng đối trận đại chiến sắp đến, ba giáo Xiển Tiệt Phật của Không Giới muốn cùng nhau tụ tập một lần, chỉ định kế hoạch tác chiến, đồng thời, bởi vì một trận chiến Tinh Tú Hải trước đó, Thanh Khâu sơn kết thù với phật môn cùng đạo môn, cần xây dựng lại sự tín nhiệm trước, mới có thể tiếp tục hợp tác…



Lâm Tam Sinh cũng đề xuất ý tưởng mình muốn chỉ huy chiến tranh.



Tiểu Cửu trầm mặc một lúc lâu nói: “Quân sự, chuyện này ta sẽ giúp người, nhưng người muốn người khác tin phục mà nói, một lần là không được, ta đề nghị ngươi hôm đó ở lại bên này, chỉ huy tướng sĩ Thanh Khâu sơn ta trước, thành lập uy vọng, từng bước một đứng vững gót chân.”



Lâm Tam Sinh tỏ vẻ đồng ý.



“Vì sao mở hội cần đi xa như vậy, đi động Ba Nguyệt gì đó?” Diệp Thiếu Dương phát biểu nghi vấn.



“Lần này gặp mặt, là Nam Chiếu động Ba Nguyệt khởi xướng, vốn cũng không tới lượt bọn họ, nhưng trong Tứ Sơn Thập Nhị Môn, Xiển giáo, Tiệt giáo, còn có phật tông kiềm chế nhau, vì thế quyết định cử hành ở động Ba Nguyệt, để tỏ vẻ công bằng, mọi người đều không có ý kiến”
“Đúng, bà ta là Nam Chiểu quốc sư, đồng thời cũng là vương phi, nghe nói lúc còn sống dung mạo khuynh thành, sau khi bị hủy mặt, mới biến thành bộ dạng này, ở Không Giới, mọi người đều gọi bà ta vương phi.”



Được rồi. Mặt cũng đã thành như vậy, còn bảo người ta gọi bà ta vương phi, Diệp Thiếu Dương nhịn không được trong lòng phỉ nhổ, hoài nghi lão thái thái này có chút sở thích quái dị.



Từ vùng núi đi ra, lại xuyên qua một ít rừng rậm cùng hồ nước, cuối cùng tới trên một vùng đồng bằng. Tiểu Cửu tỏ vẻ phía trước còn có một đoạn đường, dựa theo thời gian nhân gian, đại khái cần hơn mười phút đồng hồ.



“Đúng rồi, mấy đứa bọn Tiểu Thanh đâu?” Diệp Thiếu Dương đột nhiên nhớ tới các môn nhân đó của mình cơ bản đều ở Thanh Minh giới.



“Bọn họ, đều đã đi vùng rừng rậm hắc ám.” Lâm Tam Sinh trả lời thay hắn.



Diệp Thiếu Dương ngẩn ra, lập tức hiểu ý tứ của gã, nói: “Đi điều tra địa hình?”



Tiểu Cửu nói: “Anh bảo bọn họ đến tiền tuyến lập công, nhưng em tự tiện làm chủ trương, bảo bọn họ đều đi chỗ đó điều tra. Thiếu Dương, chúng ta phải nắm chặt cứu ra Lãnh Ngọc, để tránh xảy ra biến cố.”



Vẻ mặt chân thành tha thiết của Tiểu Cửu, khiến Diệp Thiếu Dương rất cảm động, gật gật đầu, nói kế hoạch trước đó thương lượng với Lâm Tam Sinh.



“Quân sự nói không sai, đây quả thật là cơ hội tốt nhất, vậy chúng ta nhất định phải ở trước khi khai chiến tìm được đường thông qua rừng rậm hắc ám. Không thể để chuyện này chậm trễ.”



Lời là nói như thế, nhưng đám người Diệp Thiếu Dương đối với tiến vào rừng rậm hắc ám như thế nào, vẫn là hết đường xoay xở, dù sao nơi đó là cấm địa trung tâm của thị tộc, nếu dễ dàng như vậy để người ta tìm được đường đi vào, nghĩ cũng không thấy thực tế.