Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 2459 : Địa Thư (2)

Ngày đăng: 05:09 30/04/20


“Ha ha, Diệp Thiếu Dương, Ngũ Trang quán ta tuyệt tích nhân gian nhiều năm, nhân gian đã sớm quên đạo pháp thần thông của Ngũ Trang quán ta, người coi như gặp may mắn, hôm nay kiến thức được tuyệt kỹ Ngũ Trang ta Nhật Nguyệt Càn Khôn Tác, còn không bó tay chịu trói!”



Nhật Nguyệt Càn Khôn Tác…



Cái tên này Diệp Thiếu Dương thật sự chưa từng nghe nói, nhưng hắn từng nghe Thanh Vân Tử nói, pháp thuật Ngũ Trang quán này năm đó sở trường nhất chính là phong ấn chi thuật, có một không hai thiên hạ, hôm nay quả nhiên mở rộng tầm mắt.



Mấu chốt, mình không phải xem náo nhiệt, là người bị vây. Mắt thấy quầng hư không chỉ khí dưới thân bao phủ đến ngang hông, Diệp Thiếu Dương quay lưng vào mặt nước chiến một trận, cắt qua đầu ngón tay, đè chuối Thất Tinh Long Tuyền Kiếm, đem cương khí toàn thân tập kết ở trên lưỡi kiếm.



“Lang lãng nhật nguyệt kiền khôn, quang huy hộ ngã kim thân, tứ phương yêu tà quỷ quái, khoảnh khắc hóa tác khinh trần! Thất tinh quy vị, long tuyển sát địch! Tru tà!”



Đem Long Tuyền Kiếm xuyên thấu qua khe hở của chùm tia sáng ném ra ngoài…



Bởi vì tinh lực đều đặt ở trên một chiêu này, không thể duy trì chống đỡ đối với hư không chi khí dưới thân nữa, bóng người Diệp Thiếu Dương nhanh chóng trượt xuống, bóng người hoàn toàn bao phủ ở trong hư không. Hư không chỉ khí lập tức bắt đầu cắn nuốt cương khí trong cơ thể hắn.



Ông bạn già, trông vào người rồi!



Vài giây sau, hư không chi khí quanh thân đột nhiên lui bước, chùm tia sáng cũng không thấy nữa, Diệp Thiếu Dương cúi đầu nhìn, mình vẫn đang đứng ở trên sàn, giương mắt nhìn, Thất Tinh Long Tuyền Kiếm của mình vừa lúc bị đánh bay, cắm ở trên sàn.



Minh Nguyệt lảo đảo hai bước, đứng vững rồi, hướng Diệp Thiếu Dương ném đến ánh mắt không thể tin.



Chiêu tuyệt địa phản kích này của Diệp Thiếu Dương, hoàn toàn vượt qua hẳn đoán trước.
Về phần Minh Nguyệt thân phận tôn quý, sau lưng có đại lão chống đỡ, giết hắn sẽ gây ra họa lớn vân vân, hoàn toàn không ở phạm vi cân nhắc của Diệp Thiếu Dương. Hắn từ trước tới giờ không sợ đắc tội với người ta, hơn nữa đối phương là chủ động tìm tới cửa, ý đồ đoạt bảo giết người, lấy tính cách Diệp Thiếu Dương, không có khả năng nương tay.



Lập tức gio kiếm lên thắng.



Kiếm phong đã chạm đến mi tâm Minh Nguyệt, chỉ cần một lần là có thể chui vào đầu gã Diệp Thiếu Dương nghiến răng, đâm một kiếm xuống…



Đúng lúc này, một cơn gió mạnh từ bên trái quét đến, đánh trúng mũi kiếm, khiến mũi kiếm lệch một chút, mũi kiếm chưa đâm vào mi tâm, mà là cọ qua huyệt Thái Dương của Minh Nguyệt, đâm ở trên tường, lưu lại trên mặt gã một vết thương.



Minh Nguyệt đột nhiên phục hồi tinh thần, tung người một cái nhảy ra.



“Diệp Thiếu Dương, người cũng quá độc ác rồi đó.” Phía sau truyền đến tiếng của Thanh Phong, đồng thời một con gió mãnh liệt đánh tới, Diệp Thiếu Dương vội vàng xoay người, bắt quyết bố trí một kết giới ngăn trở, chăm chú nhìn lại, Thanh Phong đã hiện thân, đứng ở cửa phòng vệ sinh, lạnh lùng nhìn mình.



Trong giây lát, một tia sáng vàng từ phía sau gã toả sáng, chiếu sáng căn phòng.



Là đóa hoa sen kia trong bồn tắm lớn–bản tôn Bích Thanh, ở lúc Thanh Phong không thể không chia sẻ tinh lực đi cứu Minh Nguyệt, mà hơi thả lỏng áp bách đối với Bích Thanh, Bích Thanh cuối cùng được thở một hơi, đột phá trói buộc, hoa sen nở rộ, ánh sáng màu vàng trong nháy mắt bùng nổ ra, hướng Thanh Phong bay đi.



Thanh Phong chỉ đành quay người, dùng cường phong ngăn trở thế công của Bích Thanh, hai người đấu với nhau…



Minh Nguyệt được Thanh Phong giúp gã cản một lần này, cuối cùng điều chỉnh được một ngụm chân khí, nhìn Diệp Thiếu Dương, dùng ánh mắt không dám tin nhìn hắn, lẩm bẩm: “Ngươi vừa rồi. Muốn giết ta?”