Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 2542 : Tru Tiên Kiếm Trận (3)

Ngày đăng: 05:10 30/04/20


Lão đạo sĩ này tiến tới nói: “Đồ nhi kia của ta không theo Diệp chưởng giáo cùng nhau đến?”



“Đồ đệ của ngài?”



“Bần đạo Lao sơn chưởng giáo Tử Lôi Tử, chính là Ngô Gia Vĩ sư thúc, nghe nó nói luôn ở cùng một chỗ với cậu, nhận được Diệp chưởng giáo chiếu cố.”



“Ồ ồ ồ, lông mày trắng à, đâu có đâu có.” Diệp Thiếu Dương nhất thời cảm giác thân cận hơn rất nhiều, chắp tay hành lễ, Tứ Bảo và lão Quách cũng lên chào hỏi, đang hàn huyên, Từ Tâm sư thái đột nhiên lạnh giọng nói: “Trương sư huynh, còn có ai sắp tới hay không, nếu là không có, chúng ta bây giờ bắt đầu nói chính sự đi.” Nói xong còn liếc đám người Diệp Thiếu Dương một cái, “Chúng ta lần này tới là thương lượng chuyện quan trọng, không phải đến ôn chuyện đu bám giao tình.”



Một đoạn lời lẽ này khiến mấy người đều rất khó chịu, cũng không tiện phát tác, Diệp Thiếu Dương gọi Tình Tuệ sứ thái ngồi trước, sau đó bản thân cũng tìm chỗ ngồi, lão Quách thì đứng ở phía sau hắn, trường hợp này, nói ra lấy thân phận địa vị của hắn là không có cách nào tham gia, nhưng Trương Vô Sinh chưa nói gì, người khác tự nhiên cũng sẽ không nói.



Trương Vô Sinh nhìn lướt qua mấy người đang ngồi, nói: “Còn có một số chưa tới, nhưng không đợi nữa, Long Dương, đệ tới kể lại chuyện xảy ra ở Kiếm Các tối hôm qua.”



Một đạo sĩ trung niên đi vào, chính là Long Dương chân nhân, lúc trước từng nán lại ở Thạch Thành, đều quen thuộc với ba người bọn Diệp Thiếu Dương, sau khi tiến vào cũng không để ý tới người khác, cố ý gật đầu thăm hỏi với ba người bọn họ, tìm chỗ để đúng, nhìn mọi người, bắt đầu kể lại chuyện xảy ra tối hôm qua:



Tình huống sự việc, thật ra tuyệt không phức tạp:



Kiếm Các, ở cấm địa hậu son của Long Hổ sơn, là chuyên môn và cung phụng Lục Tiên kiếm mà xây dựng, ở sau khi đạt được Tru Tiên kiếm, đem Tru Tiên kiếm cũng đặt ở trong đó, bốn phía pháp trận sâm nghiệm, bình thường chỉ có một lão đạo trú đóng ở trong Kiếm Các, đêm qua, đại khái hai ba giờ, đoàn người ở tiền sơn đột nhiên nghe được tiếng chuông cảnh báo, là chuông đạo treo trên Kiếm Các.



Đệ tử bị đánh thức lục tục tới cấm địa hậu sơn, mấy đệ tử chạy tới đầu tiên xảy ra chiến đấu với tà vật xâm nhập, chờ lúc đám người Trương Vô Sinh phát hiện, chiến đấu đã kết thúc…




“Vãn bối tên Viên Giang, là chưởng giáo mới lên của Nhạn Đãng son, tháng trước sự phụ ta qua đời, lệnh ta tiếp nhận chức vụ chưởng giáo, ta vừa nhậm chức không lâu, lần trước Trương sự bá cùng các vị tới Nhạn Đãng son, đều đã gặp rồi.”



Bên cạnh, thiếu niên kia cười nói: “Vãn bối là Vũ Di Son thủ tịch đệ tử Trương Lực, gia sư bệnh nặng, không thể đi xa, đặc phái tôi đến, trước kia một trận chiến phong ấn Cửu Vĩ Hồ, may mắn theo các vị tiền bối tác chiến, cũng đều từng gặp nhau.”



Khi nói đến Cửu Vĩ Hồ, Trường Lực nhìn thoáng qua Diệp Thiếu Dương, có ý tứ hàm xúc khác cười cười.



Từ Tâm sư thái liếc xéo Diệp Thiếu Dương, cười lạnh một tiếng nói: “Món nợ ngày đó, hôm nay còn chưa tính hết đâu.”



Diệp Thiếu Dương thản nhiên nói: “Ngươi nếu tới tán gẫu cái này với ta, ngươi có thể đi luôn bây giờ rồi.”



Từ Tâm sư thái khẽ nhíu hai hàng lông mày: “Đi? Dựa vào cái gì là ta đi, không phải người đi, lão ni ta nói như thế nào cũng là trưởng bối của ngươi, ngươi có thái độ vậy?”



Diệp Thiếu Dương nhìn bà ta, không nhanh không chậm nói: “Bởi vì, ta là tới nói chính sự, là người đây xả lải nhải chuyện cũ năm xưa, chậm trễ thời gian của mọi người, ngươi không đi ai đi?”



Từ Tâm sư thái nhất thời nghẹn lời, vừa muốn mở miệng, Trương Vô Sinh khua khua tay, không kiên nhẫn nói: “Được rồi được rồi, mà nay đã xảy ra chuyện lớn như vậy, coi như ta xin các ngươi, cho dù tạm thời giải hòa, cùng nhau nghĩ cách ứng đối được không?”



Vương Đạo Kiền nói: “Bần đạo cho rằng, chỉ có một loại khả năng, kẻ đến trộm kiếm, tất nhiên là tà vật, nhưng lại không phải tà vật bình thường, hoặc chính là nhân hồn của pháp sư, hoặc là yêu tinh đứng trong tiến ban, chỉ có loại sinh linh này, mới có thể xông qua pháp trận mà không bị phát hiện…