Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 263 : Quyết Chiến Thất Bà Bà (2)

Ngày đăng: 04:43 30/04/20


Dịch giả: Tang Diệp 



Từng tiếng quỷ khóc giống như những chiếc kim châm, không ngừng châm lên thần kinh mọi người. Mấy người Tạ Vũ Tình dần dần cảm thấy đau đầu, thống khổ không chịu nổi. Nguyên một đám ngồi xổm trên mặt đất, hai tay ôm đầu, lăn qua lăn lại.



"Vô Lượng Thọ Phật" 



Một tiếng ngâm từ miệng Đằng Vĩnh Thanh phát ra. Thanh âm không cao nhưng lại có tác dụng chấn tỉnh, tiếng quỷ khóc cũng theo đó mà ngừng bặt.



Ánh mắt Thất Bà Bà nhìn về phía Đằng Vĩnh Thanh, lông mày ả khẽ nhíu lại.



"Tổ nãi nãi, là tôi." 



Thất bà bà nhìn hắn hơi có chút giật mình, ánh mắt lộ ra vài phần ôn nhu, nhưng rất nhanh chóng đổi thành vẻ lãnh khốc. Ả lạnh lùng nói: "Cả ngươi cũng tới đối phó với ta!" 



"Tổ nãi nãi, tôi muốn tới cứu người, người đừng gây thêm tội nghiệt gây tổn hại âm đức nữa. Tôi cùng người trở lại núi Lạc Già núi, tu tập Phật đạo." 



"Phật đạo, ha ha..." Thất Bà Bà ngửa mặt lên trời cười như điên 



"Phật đạo nếu có hữu dụng, năm đó hắn cũng không đối xử với ta như vậy, Phật đạo, gạt người mà thôi. Ta muốn giết, giết sạch những kẻ lừa đảo, giết sạch tất cả mọi người!" 



Ả lại vung hai cánh tay, những cái đầu lâu như được thứ gì đó kích thích, lại lần nữa phát ra tiếng quỷ khóc. Đồng thời ả cất bước đi về phía trước, một luồng huyết tứ hắc thú lập tức bám theo chân ả nhưng lại bị yêu khí cản lại. Tất cả máu đen bám đến mắt cá chân ả lập tức như nước sôi nổi bọt rồi rớt xuống đất.



"... Vô nhân tướng. Vô chúng sinh tướng. Vô thọ giả tướng. Sở dĩ giả hà. Ngã tướng tức thị phi tướng. Nhân tướng chúng sinh tướng thọ giả tướng tức thị phi tướng. Hà dĩ cố. Ly nhất thiết chư tướng. Tắc danh chư Phật..." 




Tảo Mộc Kiếm lập tức đỏ bừng như một cái bàn là, y hướng phía Thất Bà Bà đâm tới.



Thất Bà Bà đưa một tay nắm lấy mũi kiếm, yêu khí màu đen nhanh chóng hướng về mũi kiếm bắt đầu tập trung lại, ngăn trở lại lực lượng trên kiếm.



"Quá yếu." 



Thất bà bà lạnh nhạt nói, ngón tay chỉ khẽ búng mà Tảo Mộc Kiếm "rắc" một tiếng gẫy làm hai đoạn. Đồng thời một luồng yêu lực đánh trúng ngực lão Quách, đánh y văng ra ngoài, sau khi chạm đất y thổ ra một búng máu, lăn một vòng rồi chạy ra bên ngoài trận pháp, khoát tay với mọi người 



"Tôi không sao, mọi người không được phân tâm." Y nói xong bèn khoanh chân ngồi xuống điều tức.



Thất Bà Bà nhanh chóng ra khỏi tinh điểm thứ 7, thẳng đến tinh điểm thứ 8 mà Đằng Vĩnh Thanh trấn thủ.



"Tổ nãi nãi, buông tay thôi" Đằng Vĩnh Thanh hai tay nắm lấy một chuỗi phật châu, có chút chần chờ nhìn Thất Bà Bà.



"Con cháu bất tài!" 



Thất Bà Bà nhìn hắn một cái, không chút do dự đi tới tinh điểm. Trận pháp tại tinh điểm này so với 7 tinh điểm trước không thể so sánh, Thất Bà Bà cũng phải thoáng nhíu mày, mệt mỏi ứng phó tiếp. Một thân áo đỏ bị pháp khí, lửa từ trận pháp đốt thủng lỗ chỗ.



Diệp Thiếu Dương vừa kết ấn, hướng phía Đằng Vĩnh Thanh hô lớn: "Anh còn thất thần sao, lên thôi!" 



Đằng Vĩnh Thanh thở dài, giữ chuỗi phật châu trên 2 tay, kết thành Phật Gia Vô Tướng Thủ. Vừa lần chuỗi phật châu vừa tụng niệm kinh Phật. Tốc độ lần chuỗi phật châu càng nhanh miệng hắn càng niệm kinh nhanh thêm...