Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 2648 : Mạnh Bà (1)

Ngày đăng: 05:11 30/04/20


Diệp Thiếu Dương lui về phía sau hai bước, quát lớn: “Không được làm bậy!”



Nữ cảnh sát hướng hắn bĩu môi, đứng thẳng nói: “Để bọn họ đi.”



Cái gì?



Mấy cảnh sát nhìn nhau, vẻ mặt mờ mịt.



Diệp Thiếu Dương nói: “Tôi theo cô đi sở cảnh sát.”



Tiểu Mã giật mình, nhíu mày nói: “Đi sở cảnh sát làm gì?”



“Cô nghe tôi là được.”



“Được rồi được rồi, đem bọn họ mang đi, không cần còng.” Nữ cảnh sát đi đến bên cạnh một thủ hạ, nói: “Cậu, đi mua mấy bình nước cho bọn họ uống.”



Cảnh sát kia khóe miệng run rẩy, dở khóc dở cười.



Mấy cảnh sát còn lại cũng đúng không nhúc nhích, không rõ lão đại luôn luôn sắc bén của bọn họ sao đột nhiên nhân từ như vậy, hơn nữa vừa rồi còn chủ động câu dẫn bạn trẻ đẹp trai trước mặt này...



“Thất thần làm gì, dẫn bọn họ trở về đi!” Tiểu Mã lợi dụng thân thể nữ cảnh sát, tiếp tục thúc giục.



Diệp Thiếu Dương gọi bọn Tứ Bảo, theo mấy cảnh sát cùng đi, đến chỗ đỗ xe, lúc này mới phát hiện bên cạnh đỗ một chiếc xe bánh mỳ cảnh sát dùng.



Diệp Thiếu Dương xoay người nói với bọn Tứ Bảo: “Mấy người đi về trước, cứ điều tra, chờ tôi trở về lại thương lượng, không cần thiết đều theo tôi hết tốn thời gian.”
Lưu Kỳ lòng tràn đầy nghi hoặc, nhớ lại chuyện trước khi ngủ, không nhớ ra được một chút nào hết, thậm chí lên xe như thế nào cũng không nhớ, hỏi bọn họ quá trình, thủ hạ ăn ngay nói thật, nhưng bỏ bớt đi chuyện cô đột nhiên động kinh, cầu dẫn tên thần côn này, sợ bị đánh.



“Quái, sao tôi không có một chút ấn tượng nào.” Lưu Kỳ gõ gõ đầu, vẻ mặt hoang mang.



Sau khi đem Diệp Thiếu Dương đuổi xuống xe, Lưu Kỳ mới phát hiện Diệp Thiếu Dương không đeo còng tay, hỏi mới biết, nguyên nhân lại là mình... Lưu Kỳ sắp sụp đổ rồi.



Đem Diệp Thiếu Dương đưa tới phòng lấy khẩu cung-- may mắn không phải phòng thẩm vấn, Lưu Kỳ tìm hai người ghi chép, bản thân ngồi xuống phía sau bàn công tác, hướng Diệp Thiếu Dương cười cười âm hiểm.



“Tôi ra ngoài đi bộ một chút, chốc lát là tới.” Tiểu Mã không có hứng thú đối với hỏi, cũng biết Diệp Thiếu Dương sẽ không chịu thiệt, tự mình ra ngoài.



Diệp Thiếu Dương bất đắc dĩ thở dài, lại phải trải qua chuyện nhàm chán như vậy.



Quỷ Vực, ngoài của nam âm ti, ngại là bên cầu, một đội quỷ sai áp giải mấy quỷ hồn ra khỏi thành, theo sông Vong Xuyên đi đến bên cầu.



Một người đem văn thư đưa cho Mạnh bà dưới lán trà, một người khác điểm danh, bị gọi vào bước đến trước mặt Mạnh bà, Mạnh bà sẽ cẩn thận kiểm tra tin tức trên văn thư, sau đó quan sát ấn ký bên trên sinh hồn, đây là Luân Hồi ti sau khi kiểm tra chụp dấu ở trên mặt bọn họ, lấy linh quang hình thức thắng thầu Nguyên thần, tương đương với mỗi người đều có mã 2d” của mình, Mạnh bà tay cầm một cái ống trúc giống như đèn pin, soi một chút, trên ấn ký lập tức sáng lên, nếu mã 2d là đúng, lúc này mới yên tâm.



Tuy là công việc ngày qua ngày nghìn bài một điệu, nhưng Mạnh bà rất nghiêm túc, cũng không dám không nghiêm túc



m ty thông phán kiểm tra đối với quỷ hồn cực kỳ nghiêm khắc, quỷ sai bắt hồn, là mốc kiểm tra thứ nhất, Thiên tử điện lúc thu nạp thần hồn cũng cần kiểm nghiệm một lần nữa, là mốc thứ hai, sau đó Luân Hồi ti xử lý, là mốc thứ ba, sau đó là Mạnh bà nơi này, sau đó lúc qua cầu Nại Hà vẫn là một mốc kiểm tra, sở dĩ nghiêm khắc như vậy, là vì loại chuyện này tuyệt đối không thể xuất hiện sai lầm, nhỡ đâu đầu thai sai lầm, chịu ảnh hưởng không riêng gì một hai người, vận mệnh của rất nhiều người đều sẽ bị ảnh hưởng như hiệu ứng con bướm.



Chờ một nhóm người này qua cầu Nại Hà hết, tới giếng luân hồi, mấy ngấn giáp quỷ võ sĩ canh giữ ở bên cầu lúc này mới duỗi cái lưng mỏi, một người từ trong túi lấy ra mấy thẻ hương, sau khi đốt lên, chia cho bạn bè, cùng nhau hít.



Một người lấy ra một cái hộp vuông vức, chính là quỷ thư số 1 của lão Quách, dùng tu vi khống chế mở ra, chỉ tích tắc, một giọng nam từ trong Quỷ thư số 1 truyền ra: “Khi người đi vào nơi vui vẻ này, quên mất toàn bộ giấc mơ cùng mong muốn, khuôn mặt tô vẽ các màu trang...”