Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 2672 : Chân Tướng Đáng Sợ (2)

Ngày đăng: 05:12 30/04/20


Diệp Thiếu Dương trở nên trầm ngâm.



Sở trường Chu mắt thấy, còn tưởng hắn đang do dự, nói: “Tôi biết sự tình rất nguy hiểm, nhưng xin xem ở trên phần hơn một trăm sinh mệnh vô tội mất tích, nhất định xin giúp chúng tôi một phen. Nếu có điều kiện gì, có thể bàn bạc, phí chuyên gia các thứ đều có thể nói chuyện.”



Diệp Thiếu Dương xua tay nói: “Tôi chỉ có một yêu cầu, các người phải phối hợp tôi hành động, đừng tự tiện làm chủ trương, đây là yêu cầu duy nhất của tôi.”



“Được, được.”Sở trường Chu rất cao hứng.



Diệp Thiếu Dương tay chống cằm, trầm ngâm nói: “Nhìn từ trên video, khẳng định là quỷ nhập, nhưng bởi vì là video, cho dù là tôi, cũng không có cách nào nhìn thấy bộ dáng con quỷ. Sở trưởng Chu, các ông còn nắm giữ tình báo gì, đồng loạt nói ra đi.”



Sở trường Chu lại cung cấp thêm một số manh mối, trong đó một điểm mấu chốt nhất là: những người dân mất tích kia, ở lúc cuối cùng xuất hiện trong ống kính, phương hướng bước đi phi thường nhất trí, đều là hướng cổ mộ tiền Thanh vùng ngoại thành...



Diệp Thiếu Dương nghe được manh mối này, hơi động tâm, quả nhiên, tất cả cái này đều có liên quan với cổ mộ kia. Vì thế lập tức hỏi một số việc về cổ mộ. Sở trường Chu tỏ vẻ, cổ mộ này quả thực từng xảy ra sự kiện linh dị, nhưng lúc ấy là cảnh sát cấp trên điều tra, cảnh sát bản địa bọn họ cũng chưa nhúng tay, cho nên kết quả điều tra bọn họ cũng không biết, chỉ là cảnh sát cấp trên trước khi đi, hạ lệnh bảo bọn họ phong tỏa cổ mộ, hơn nữa phải người canh gác, đừng cho bất luận kẻ nào tiến vào cổ mộ.



Mới đầu bọn họ là nghe theo, về sau thời gian dài rồi, cũng không tiện phải người trông coi mãi, vì thể liên ở bên ngoài sửa lại phòng ở, phong tỏa, thật ra cũng luôn tường an vô sự.



“Tình huống cụ thể, Diệp tiên sinh, tôi sẽ phải một cảnh sát đắc lực kết hợp với cậu, ở trên vụ án này, các người là hợp tác, còn xin Diệp tiên sinh chiếu cố thông cảm nhiều hơn.”



ái này không có vấn đề... Ai da tôi nói này, người ông nói sẽ không là nữ cảnh sát kia chứ?”



“Thật đúng là cô ấy."



Khóe miệng Diệp Thiếu Dương méo đi, nói: “Vì sao thế nào cũng phải là cô ấy, thân thích nhà ông?”
“Cô... Sở trường các người không phải nói ngày mai mới an bài gặp mặt sao?” Diệp Thiếu Dương có chút co quắp.



“Tôi không chờ được.” Lưu Kỳ lập tức đẩy cửa tiến vào, đến trên sô pha ngồi xuống, một thái độ rất miễn cưỡng nói với Diệp Thiếu Dương: “Tôi là không tin có quỷ, nhưng sở trường đã bảo tôi tới hợp tác với anh, anh nếu là thần côn, thì nói cho tôi biết ngay bây giờ còn kịp, bằng không tương lại bị tôi vạch trần, tôi nhất định bắt anh ngồi tù.”



Diệp Thiếu Dương nhún vai.



“Đây là bản đồ cổ mộ, sở trường bảo tôi mang cho anh.” Lưu Kỳ nói xong, cầm một bộ hồ sơ, mở ra



trên bàn trà. Diệp Thiếu Dương mới vừa đi qua, lúc này của buồng vệ sinh mở, hai người cùng nhau quay đầu, nhìn Bích Thanh bọc khăn tắm, từ bên trong đi ra.



“Aiu, tôi đến không đúng lúc nha.” Lưu Kỳ đứng dậy, hướng Diệp Thiếu Dương cười lạnh.



“Chúng ta tiếp tục.” Diệp Thiếu Dương cũng không muốn giải thích, bắt đầu quan sát bản đồ. Bích Thanh tự mình đi đến trên giường nằm chơi máy tính.



Bản đồ là vẽ tay sau đó photo, đường nét các thứ cong vẹo, bên trên đánh dấu một số danh từ, có không ít cơ quan, phía sau còn có ghi chú, khí độc, cát chảy các thứ.



Lưu Kỳ ở một bên giải thích, bản đồ này, là năm đó đội khảo sát khoa học sau khi đi vào đo vẽ bản đồ thực địa, sau đó bỏ kho cất giữ mãi, bởi vì lúc ấy những người tham dự khảo sát cơ bản đều đã chết, về tình huống phía dưới cổ mộ, cũng không lưu lại manh mối gì có giá trị, tấm bản đồ này, gần như đã tính là manh mối duy nhất.



Hình dạng cổ mộ trên bản đồ giống như là một chữ Thập, nhưng vị trí ở bên trong, lại có một mảng lớn cái gì cũng không vẽ, bên trên viết hai chữ “chưa biết”.



“Đây là ý tứ gì, chưa biết?" Diệp Thiếu Dương chỉ vào bản đồ hỏi.