Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 2674 : Người Thân Nhất (2)

Ngày đăng: 05:12 30/04/20


Diệp Thiếu Dương ngẩn ra, xoay người lại lần nữa thì lễ với bà, nói: “Bà bà tại thượng, ta đi Thiên Tử điện có một số việc.”



Mạnh Bà gật gật đầu như suy tư gì.



Diệp Thiếu Dương có việc trong người, cũng không có thời gian nhiều lời cùng bà, bỏ đi nhanh như chớp, vừa đến ngoài thành, còn chưa đi vào, liền nhìn thấy Chanh Tử đứng ở dưới của thành vẫy tay với mình.



Diệp Thiếu Dương nhanh chóng bay qua, vừa gặp mặt, thấy cô hoàn hảo vô khuyết, nhẹ nhỏm trong lòng, nói: “Xảy ra chuyện gì?”



Chanh Tử hít sâu một hơi, nói: “Một chuyện rất quan trọng rất quan trọng, hơn nữa, có một người muốn gặp người......”



“Gặp ta?" Diệp Thiếu Dương nhíu mày, “Ai muốn gặp ta?”



“Chuyện này... Trước mắt không nói cho ngươi biết, người đi theo ta là được.” Chanh Tử vẻ mặt thần bí.



Diệp Thiếu Dương bắt lấy cánh tay cô, nói: “Đừng nháo, ta còn có việc ở nhân gian, lập tức phải trở về liền."



“Chuyện này, ta bảo đảm người gặp người này, cho dù kêu người ở lại đây một ngày, ngươi cũng sẽ cam tâm tình nguyện.”



Diệp Thiếu Dương trong lòng đột nhiên run lên, nói: “Lãnh Ngọc tới rồi?”



Chanh Tử không lên tiếng, dẫn Diệp Thiếu Dương bay tới hướng tương phản với Phong Đô thành, thậm chí còn đi qua một cây cầu bắc trên sông Ấm Thủy, Diệp Thiếu Dương trong lòng tò mò, hỏi: “Vì cái gì muốn tới bên này, đây đã không trực thuộc phạm vi âm ty.”



“Chính là muốn ra khỏi phạm vi âm ty quản hạt, như vậy mới an toàn.”



Diệp Thiếu Dương trong lòng càng thêm hồ nghi.



Cuối cùng, Chanh Tử ngàng trước một mảnh rừng trúc rộng lớn.



“Được rồi, lão đại người đi vào trong đi, sẽ gặp được người kia. Ta ở bên này canh giữ cho ngươi.”
Diệp Binh cả người run lên, y chờ một tiếng kêu gọi, cũng đợi lâu lắm rồi.



“Lão ba, ba ba, cha, phụ thân, daddy!”



Diệp Thiếu Dương kêu liên tiếp hết tiếng này đến tiếng khác, sau đó tự mình cũng cảm thấy buồn nôn, ngượng ngùng mà gãi gãi đầu.



Bỗng nhiên nghĩ đến điều gì đó, vội vàng hỏi: “Cha, làm sao mà hôm nay cha lại dám gặp con?”



Diệp Binh không đáp, thở dài nói: “Có phải con từng suy nghĩ, vì sao ta muốn vào Luân hồi ty, nếu ta làm việc ở ty nha khác, quy củ phụ tử không thể gặp nhau sẽ không nghiêm khắc như vậy.”



Diệp Thiếu Dương gật gật đầu cực không tình nguyện.



“Ta không phải vì muốn tìm đường ra cho chính mình, ta đến Luân hồi ty làm việc, kỳ thật là sự phụ Con an bài, tìm Từ Cộng hỗ trợ, lúc này mới làm được...”



Cái gì!



Chuyện này cư nhiên có quan hệ tới sư phụ!



Diệp Binh thấy biểu tình của hắn liền biết hắn đang suy nghĩ gì, nói: “Con không cần kinh ngạc, là ta kêu sư phụ Con gạt con, thứ nhất bí mật này tuyệt đối không thể để người ngoài biết, thứ hai, khi đó Con còn tương đối nhỏ, ta sợ sau khi con biết, sẽ quấn lấy sư phụ Con, kêu hắn mang con tới gặp



ta..."



Diệp Binh ẩn hai tay lên vai Diệp Thiếu Dương, yêu thương mà xoa bả vai hắn, nói: “Thiếu Dương, con cũng đừng trách sư phụ con, hắn cũng là vì con.”



Diệp Thiếu Dương dùng sức gật gật đầu.



Từ lời của trưởng bối, người thân nhất của mình chính là chính là hai người bọn họ, tương đương với một người cha ruột một người cha nuôi, đều là người thân nhất của chính mình.