Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 2754 : Diệp Thiếu Dương Thật Giả (1)

Ngày đăng: 05:13 30/04/20


Một đoạn kêu gọi này không tính là dõng dạc, nhưng nói năng có khí phách, đã điểm hỏa nhiệt huyết của những tà vật này-- chủ yếu vẫn là tên tuổi hắn quá lớn, đối với bọn họ mà nói, người bình thường chỉ tồn tại trong truyền thuyết, đột nhiên có một ngày đứng ở trước mặt người, kêu gọi người theo hắn cùng nhau chiến đấu, loại cảm giác này, quả thực làm người ta kích động, vì thế ùn ùn hưởng ứng, Tiểu Mã lại ở bên cạnh châm ngòi thổi gió, nhảy lên một khối đá, vẫy cánh tay hô to: “Các huynh đệ, chúng ta đánh mãi tới tận kinh thành, đem hoàng để xử lý, cướp lương giựt tiền đoạt nữ nhân, thường thiên đã chết, hoàng thiên đứng lên...”



Tiểu Mã vừa kích động liền nói năng không lựa lời, nhưng đám tà vật không có văn hóa kia cũng không để ý, dù sao là kích động, hòa theo cùng nhau hò hét lên.



Diệp Thiếu Dương đứng ở chỗ cao, nhìn các tà vật vây quanh mình, nghe tiếng hò hét như núi lở sóng thần, trong lòng cũng cực kỳ kích động, ít nhất, mình không phải đang chiến đấu một mình.



Nhưng lãnh binh đánh trận loại chuyện này, mình thật sự không sở trường, nếu quân sự ở đây thì tốt rồi.



Nghĩ đến quân sự, Diệp Thiếu Dương lại nghĩ tới kế hoạch linh quang thoáng hiện kia của mình, không biết, cái gọi là chú ngữ kia của mình, có truyền tới chỗ quân sự hay không?



Chỉ cần có thể được quân sự nghe thấy, hắn tin tưởng, quân sự nhất định có thể phá giải bí mật trong đó, làm rõ suy nghĩ của mình. Ở phương diện này, hắn gần như là người thông minh nhất trên đời.



Tiểu Mã lại dẫn kiến cho Diệp Thiếu Dương Nhị đại vương cùng “Tam đại vương hắn phong, nhị đại vương là một tà linh, tam đại vương chính là con chim kia, nó là một con yêu tinh quạ đen.



Tu vi hai kẻ này ở trong mắt Diệp Thiếu Dương tự nhiên không đủ nhìn, nhưng ở trong một nhóm người Tiểu Mã thu đã tính là rất không tệ rồi, bởi vậy được Tiểu Mã phong làm đại vương, hai kẻ này ở nhân gian đều là tà vật độc lại độc vãng, tự mình tu luyện, hôm nay có nhiều tiểu đệ như vậy, cảm giác sung sướng, phi thường ra sức.



Nữ quỷ trang điểm đậm nhạt kia, là em gái nuôi Tiểu Mã nhận... Nữ quỷ rất thông minh, biết quan sát lời nói vẻ mặt, năng lực làm việc không tệ.



Sau khi kiểm kê nhân mã, Diệp Thiếu Dương mang theo Tiểu Mã đi gặp bọn Bích Thanh, vốn là muốn cùng nhau thương lượng kế hoạch một bước tiếp theo, kết quả sau khi gặp mặt, Bích Thanh nói cho Diệp Thiếu Dương, Trần Duyệt đã tỉnh.



“Người tránh ở trong xe ngựa không chịu đi ra, ta nói cái gì cũng không tin, người đi xem đi.”



Qua Qua vừa nghe, So với Diệp Thiếu Dương còn sốt ruột hơn, nhảy lên xe ngựa trước, vén rèm lên.



Trần Duyệt ngồi co ở trong góc, nhìn thấy Qua Qua tiến vào, sửng sốt một chút, lập tức vươn hai tay, đem hắn ôm vào trong lòng, bắt đầu khóc.




Trần Duyệt lắc đầu, “Vậy ta hỏi người, vì sao các người đều đã tìm được ký ức, nhưng ta chưa? Dựa theo cách nói của người, không nên là toàn bộ mọi người sau khi dính đòn nặng, đều sẽ khôi phục ký ức sao?"



“Cái này... Ta thật sự không biết.” Chuyện này, với hắn mà nói cũng là dấu hỏi.



“Được rồi, vậy người nói, ngươi muốn làm sao bây giờ?



“Ta không biết.”Trần Duyệt đưa tay ôm Qua Qua, “Ta muốn mang theo Minh Minh về nhà.”



“Không có nhà nữa, nó cũng không phải con cô, nó là môn nhân của tôi, chúng tôi một mạng tương liên.”



Qua Qua cắn môi, an ủi Trần Duyệt: “Tỷ tỷ, ta thật sự không phải con ngươi, ta không có khả năng đi theo người, nhưng ta cảm thấy người có thể theo chúng ta trước, nhỡ đâu ngày nào đó người nhớ rathân phận của mình, hoặc là chờ chúng ta đánh vỡ thế giới này, mang người cùng nhau trở lại nhân gian, đến lúc đó người hắn là sẽ tin tưởng chúng ta.”



Trần Duyệt nhìn hắn, trở nên do dự. Con cô ở đây, cô tự nhiên không muốn trở về một mình. Thật ra, Diệp Thiếu Dương nói những điều đó, cô cũng có dao động, dù sao, bọn họ nhiều người như vậy, không có khả năng toàn bộ mọi người đều phát điên... Điều duy nhất khiến cô kiên trì, chính là ký ức của cô, ở sâu trong lòng, cô không muốn bỏ qua ký ức của mình.



Bởi vì một khi lựa chọn tin Diệp Thiếu Dương, vậy mình cái gì cũng không còn, con cũng không còn.



Cô không biết bọn Diệp Thiếu Dương muốn làm cái gì cũng không ngăn cản được, chỉ có thể dốc hết khả năng ở bên con trai của mình.



“Ta có thể đi theo các ngươi, nhưng ta có yêu cầu."Cô nhìn Diệp Thiếu Dương.



Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, để cô nói tiếp.



“Ta muốn Minh Minh gọi ta là mụ mụ!”