Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 2762 : Hai Đạo Gặp Lại Một Đạo Vong (3)

Ngày đăng: 05:13 30/04/20


Nước trong hồ sâu cũng ở dưới khí tức va chạm mà nổi sóng, ào ào chảy, giống như cũng đang hòa cùng trận chiến có một không hai này.



Một dao động kịch liệt đem Nhuế Lãnh Ngọc hất vào trên tường, lại ngã rơi xuống đất, mặt vừa lúc hướng về phía hai người chiến đấu.



Ầm!!!



Va chạm liên tiếp không ngừng sinh ra một lại một luồng không khí dao động, sau đó dần dần bình tĩnh trở lại, Nhuế Lãnh Ngọc chăm chú nhìn lại, khí tím cùng khí đen đều đang dần dần tan đi.



Trước mắt dần dần rõ ràng hẳn lên, Nhuế Lãnh Ngọc mở to hai mắt nhìn:



Chiến đấu đã kết thúc.



Quần áo toàn thân Diệp Thiếu Dương rách nát, nằm tựa ở trên mặt đất, dựa lưng vào vách đá, Đạo Phong đứng ở đối diện hắn, tuy tóc cũng đã xõa, nhưng nhìn qua ổn hơn Diệp Thiếu Dương chút, trong tay thế mà lại nắm Thất Tinh Long Tuyền Kiểm của Diệp Thiếu Dương, mũi kiếm gác ở trên cổ Diệp Thiếu Dương.



Diệp Thiếu Dương không nhúc nhích, sắc mặt như đất nhìn Đạo Phong, trong miệng lẩm bẩm: “Long Tuyền Kiểm này, tại sao có thể như vậy...”



“Ngươi chớ quên, ta cũng là đệ tử Mao Sơn, bất cứ pháp khí nàocủa Mao Sơn, ta đều có thể dùng.”



Chiến đấu đã kết thúc, tuy không biết quá trình thế nào, nhưng, Đạo Phong đã đánh thắng.



Nhuế Lãnh Ngọc thở phào nhẹ nhõm một hơi, hướng Đạo Phong hô: “Giết hắn!



Đạo Phong nang kiếm đâm xuống.



“Sư huynh...Diệp Thiếu Dương đột nhiên thấp giọng hô một tiếng, dùng ánh mắt đau thương nhìn hắn, “Mặc kệ thế nào, người luôn là sư huynh của ta mà.”



Đạo Phong trở nên do dự.



Tuy biết rõ gã không phải Diệp Thiếu Dương thật sự, nhưng dù sao bề ngoài giống nhau như đúc, loại hiệu quả thị giác này vẫn rất khó vượt qua, cho dù là Đạo Phong, đối mặt cục diện như vậy, không khỏi cũng bắt đầu do dự.



"Sư huynh, đừng giết ta, ta.”



“Phập!”




“Đi theo ta!”



Đạo Phong nói xong, tung người bay đi, Nhuế Lãnh Ngọc không làm sao được, đành phải thi triển thân pháp, theo sát sau đó.



Từ bên cạnh bản tôn Đạo Phong và thượng cổ tà thần bay qua, chữ to màu vàng tạo thành hình rồng kia lập tức phát hiện bọn họ, xoay thân hình, cuộn lại ở phương hướng bọn họ phải đi qua, “đầu rồng” lao về phía Đạo Phong.



Đạo Phong cầm trong tay Phiên Thiên n, hướng kim long dùng sức nện xuống.



Một đợt linh lực dao động mạnh mẽ từ chỗ va chạm hướng bốn phía tản ra.



“Đi!”



Lực phản chấn mạnh mẽ hất Nhuế Lãnh Ngọc thất điên bát đảo, trong mơ hồ, đột nhiên một tay bị người ta bắt lấy, hướng ra phía ngoài bay nhanh ra.



Mặc kệ là Thải Vân tiên tử, hay là Son Son thiền sư đều đắm chìm ở trong chiến đấu, chưa chú ý tới phân thân Đạo Phong, để Đạo Phong có cơ hội ở dưới Đại Động Chân Kinh phòng thủ đem kết giới đánh ra một lỗ thủng, kéo Nhuế Lãnh Ngọc chạy đi.



"Ha?"



Thanh Trường Phong đứng ở trên ngọn núi xa xa xem chiến, ánh mắt mang theo sự kinh ngạc nhìn qua, bóng người chợt lóe, đuổi theo Đạo Phong, phất trần trong tay quét qua không trung, nhấc lên một đợt cuồng phong, đuôi phất trần giống như một con rắn lớn hướng Đạo Phong điên cuồng cuốn đây.



Đạo Phong triệu ra Tam Thanh Quỷ Phù, cứng rắn nâng đuôi phất trần, một tay đem Nhuế Lãnh Ngọc ôm lên, hướng phía Hiên Viên chi môn đi nhanh.



“Muốn đi? Hôm nay nếu lại để người chạy mất, ta đổi tên thành Nam Đẩu đạo nhân!”



Thanh Trường Phong theo sát, không ngừng làm phép.



Nhuế Lãnh Ngọc chỉ cảm thấy bên cạnh cuồng phong gào thét, trời đất tối tăm, cái gì cũng không nhìn thấy, loại trình độ chiến đấu này, mình căn bản không giúp được gì, đành phải hai tay ôm cổ Đạo Phong, trong lòng nghĩ, Đạo Phong là sư huynh của Thiếu Dương, coi như là đại ca của mình, dưới tình thế cấp bách làm như vậy cũng không tính là ái muội gì cả.



"A."



Nhuế Lãnh Ngọc cảm nhận được thân thể Đạo Phong chợt nhoáng lên một cái, giống như đã bị thương nặng