Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 2783 : Kéo Hoàng Đế Xuống Ngựa (1)

Ngày đăng: 05:13 30/04/20


Vòng qua một con phố, liền thấy phía trước một đám binh sĩ đồng nghìn nghịt, bày trận hình, khí thế hùng hổ đi tới, đem cả con phố đều chiếm đấy.



“Ôi đệch!”



Tiểu Mã kêu một tiếng, ngược lại cao hứng phấn chấn, gọi Diệp Thiếu Dương nói: “Tiểu Diệp Tử cậu xem cái này giống cảnh tượng trong phim cổ trang không, chúng ta hôm nay cũng thể nghiệm một phen.”



Đang nói, một hàng trước nhất của đội binh sĩ kia đột nhiên ngồi xổm xuống, lộ ra hai hàng cung tiễn thủ phía sau, ở dưới mệnh lệnh của một tướng lĩnh cầm đầu cùng nhau kéo cung, tên bắn tới tựa như mưa.



Diệp Thiếu Dương vội vàng chui vào trong ngõ bên cạnh, pháp lực hắn có mạnh nữa, dù sao cũng là nhân loại, trúng tên không phải giỡn. Quay người lại, Ngô Gia Vĩ cũng qua theo.



Tiểu Mã lại không sợ, từng người một cái, thân thể đã bay lên, tránh khỏi những mũi tên kia, hướng phía trên trận hình bay đi. Đám người Bích Thanh, Bánh Bao cũng đều xung phong qua.



“Tiểu Diệp Tử, tôi nhìn thấy hoàng cung rồi, ở ngay phía trước không xa, tôi đi xử lý hoàng để trước nha!”



Nói xong thế mà lướt qua trận địa của binh sĩ, đáp ở trên tường sân của một tòa nhà, nhanh như chóp chạy về phía trước. Hắn dáng người to béo, nhưng dù sao cũng là quỷ, thân thể nhẹ nhàng, theo tường vây phòng ốc của phố ngõ chạy đi nhanh như chớp, nhìn qua giống như là một quả cầu thịt di động.



Bánh Bao cũng bay theo phía sau hắn, các tướng sĩ kia cũng nghe rõ ràng, biết hắn muốn đi hoàng cung ám sát, tướng lĩnh đó lập tức phái một đội người đuổi theo hắn, lại phải người đi báo tin.



“Thiếu Dương, bắt giặc phải bắt đầu sỏ trước, ta đi hoàng cung chờ ngươi!” Bích Thanh ở trong trận địa dừng lại một chút, giết vài pháp sư giấu ở trong đó, cũng bay hướng hoàng thành.



“Móa, ta làm sao bây giờ!



Diệp Thiếu Dương và Ngô Gia Vĩ tránh ở trong ngõ, phía sau còn có Chu Trí Tuệ đứng, đột nhiên nghe được một đầu đường có động tĩnh, quay đầu liếc một cái là một đội binh sĩ khác, kêu gào muốn bắt phản quân, Diệp Thiếu Dương hai người một heo, lại về tới trên quảng trường lúc trước. Các tướng sĩ trên quảng trường nhìn thấy bọn họ đi ra, lập tức lại muốn bắn tên.
“Chính là hoàng thành, hoàng thành của Đại Minh vương triều.”



Trong trường thành không ngừng truyền đến tiếng chiến đấu, nghĩ hắn là bọn Tiểu Mã đã đánh vào. Ba người chạy đến trước một của thành gần nhất, thủ binh cũng không có nữa, ba người trực tiếp lao vào, liền nhìn thấy bên trong bóng người lay động, rất nhiều binh sĩ đều đang hướng nội viện chạy như điên, bên trong tựa như đã loạn hết cả lên.



Ba người vừa lúc nhân cơ hội mò vào.



Qua một tầng cửa, lập tức thấy sân này càng nhiều người hơn nữa, đều đang hướng sân sâu hơn bên trong bôn tẩu, ba người đang muốn đục nước béo cò chui vào tiếp, đột nhiên một giọng the thé hướng bọn họ quát: “Các ngươi là kẻ nào!”



Diệp Thiếu Dương ngẩng đầu nhìn là một lão giả trang phục thái giám, hung tợn trừng mắt nhìn mình.



“Phản tặc, các ngươi cũng là phản tặc, người đâu!” Thái giám kêu lên, lập tức có mấy tướng sĩ mặc giáp vàng lao tới.



Đến nước này rồi, cũng không có gì để nói, chỉ có đánh.



Ba người bọn Diệp Thiếu Dương ra sức xông vào trong, lại qua một tầng sân, phía trước vẫn là bóng người tầng tầng, đều đang ra sức chạy về phía trước, hô to gọi nhỏ, rối loạn như một nồi cháo.



Diệp Thiếu Dương quay đầu nhìn thoáng qua, mình làm đồng đảng của phản tặc, ở dưới thái giám kia la lên, phía sau cũng chất đống không ít tướng sĩ đuổi theo sát sau, hơn nữa không ngừng hò hét người phía trước đem bọn họ ngăn lại.



Lại qua một tầng sân, ba người bọn Diệp Thiếu Dương hoàn toàn bị vây, tất cả đều là một số kẻ mặc giáp vàng đeo bội đao, Diệp Thiếu Dương đoán những kẻ này hẳn là Cẩm Y vệ trong truyền thuyết, chỗ mi tâm mơ hồ đều mang theo một dấu ấn đen, chỉ sợ cũng đã trúng Trừu Hồn Thuật, Diệp Thiếu Dương ném chuột sợ vỡ đồ, trong lúc nhất thời không biết làm sao bây giờ.



Các Cẩm Y vệ kia cũng biết bọn họ không phải dễ đối phó, sau khi bày trận đem bọn họ vây quanh, trong lúc nhất thời cũng không dám khởi xướng công kích, bảo bọn họ đầu hàng. Hai bên đang giằng co, đột nhiên nghe thấy bên trong truyền đến một tiếng kêu: “Bệ hạ bị tập kích, nhanh đi cứu vua!”