Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 2793 : Quốc Vương Diễn Thuyết (3)

Ngày đăng: 05:13 30/04/20


Điều này quả thực không thể tưởng tượng.



Đoàn người thảo luận một phen không có kết quả, cũng chỉ có thể tạm thời bỏ lại chuyện này mặc kệ. Diệp Thiếu Dương bảo Qua Qua chiếu cố Trần Duyệt cho tốt, mục đích tiềm tàng là trong kỹ cô ay.



Không biết vì sao, Diệp Thiếu Dương luôn cảm thấy giữa cô ấy cùng mình có liên hệ kỳ diệu nào đó, hoặc là nói tương lai sẽ sinh ra liên hệ gì với cô.



Về phần hoàng đế... Trong trí nhớ là trống rỗng. Đương nhiên không có ai là không có ký ức, cho dù là ngu ngốc cũng có mảnh vỡ ký ức, cái gì cũng không kiểm tra được, càng làm bọn họ hoài nghi, có lẽ là Thánh Linh hội dùng bí pháp gì, tẩy đi ký ức của hắn.



Tuy nghe qua khả năng không lớn, nhưng cũng không có sự giải thích nào tốt hơn.



Buổi sáng ăn xong ngự thiện trong cung, Diệp Thiếu Dương mang theo đám người Tiểu Mã đi tìm pháp khí của mình, Trương Vô Sinh thì mang theo mấy đệ tử của mình ( từ trong đám người tỉnh táo lại tìm được) lưu thủ hoàng cung, chờ bọn họ trở về.



Diệp Thiếu Dương có thể cảm giác được đại khái vị trí của pháp khí, cách kinh thành hẳn là không xa, vài người đi bộ xuất phát, rất nhiều tà vật đi theo phía sau.



Những người này đều là pháp khí đánh mất.



Trải qua thống kê và tổng kết, bọn họ phát hiện, phàm là võ trang bị Thánh Linh hội hấp thu vào -- như Trương Vô Sinh, pháp khí của những người này quá nửa đều chưa mất, hơn nữa ở trong trí nhớ của bọn họ, những thứ này đều không phải pháp khí của mình, mà là vì lập quân công các thứ cấp trên thưởng, hoặc là sư môn trưởng bối cho, dù sao luôn có nguyên nhân.




Đám người Diệp Thiếu Dương nhìn nhau, mắt đều đang sáng lên.



Đại khái là chưa tới lầm chỗ rồi.



Tạo hình kho hàng, tựa như một gian nhà ngói thật lớn, trên là đỉnh nhọn, đại khái là vì thuận tiện vật tư ra vào, cửa chính xây rất cao rất rộng rãi, Tiểu Mã nhìn thấy kho hàng này lần đầu tiên đã hô lên: “Cái này con mẹ nó không phải kho hàng kia trong bản đồ kho hàng trong CS sao?”



“Người ta vốn là kho hàng, kho hàng đều là giống nhau nhỉ." Diệp Thiếu Dương lườm cậu ta, nhìn trái nhìn phải, ở đối diện kho hàng lớn này có một hàng rào gỗ cao cao, còn có một loạt doanh trại, đại khái chỉ cho người lúc trước canh gác chỗ này ở, bây giờ người đi nhà trống, nhưng trên đất trước doanh trại giống với nơi khác, khắp nơi đều là mảnh thi thể, trên đất còn một số vũng máu chảy, cũng đã thấm vào trong cát vàng, còn có rất nhiều khôi giáp cùng binh khí không trọn vẹn, trên mặt đất cũng là một mảng hỗn độn, biểu hiện chiến đấu tối hôm qua kịch liệt bao nhiêu.



Hai cánh cửa chính màu đỏ thắm đóng chặt lại.



Diệp Thiếu Dương dẫn đầu đi qua, vừa ngẩng đầu liền thấy được chính giữa phía trên cánh cổng treo một tấm gương bát quái, trên mặt gương dùng chu sa viết một số ký hiệu văn tự nào đó. Diệp Thiếu Dương đi đến trước mặt, gương bát quái lập tức sáng lên, phát ra linh quang ánh vàng rực rỡ.



Diệp Thiếu Dương lập tức cảm thấy cả người nóng rực, trong lòng hơi kinh hãi, lui một chút, đến vị trí cửa hàng rào, linh quang trên mặt gương lập tức biến mất.



“Đây là một pháp trận, là nhằm vào toàn bộ sinh linh, một khi có người tới gần, pháp trận sẽ kích hoạt, hơn nữa pháp lực rất mạnh, trách không được ngày hôm qua các tà vật kia không có cách nào đến gần được.”