Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 2795 : Vào Rọ (1)

Ngày đăng: 05:13 30/04/20


Các tà vật cùng pháp sư này, đều có liên hệ trong thần thức cùng bản mạng pháp khí của bọn họ, lục tục cũng đều tìm được pháp khí của mình. Cũng có rất nhiều người chưa tìm được, bị Tiểu Mã gọi tới một bên chờ.



Pháp khí và hồn khí, cũng có rất nhiều thứ vô chủ -- hoặc là chủ nhân không gia nhập liên quân, hoặc chính là đã chết. Tiểu Mã làm chủ, bảo bọn họ mỗi người chọn một món vừa tay, không được tham nhiều.



Diệp Thiếu Dương thấy đệ tử Mao Sơn mình Thanh Ba hai tay trống trơn, vì thể chọn một cái nhất trần thất đoạn quang cho hắn, bảo hắn trở về tể luyện cẩn thận. Thanh Ba hí hửng nói cảm ơn.



Hơn mười phút sau, toàn bộ mọi người đều chọn được pháp khí hoặc hồn khí thích hợp, ai cũng sướng không chịu nổi. Tiểu Mã thừa cơ cổ động cảm xúc: “Ta nói các vị, ăn quả nhớ kẻ trồng cây, nếu không có Diệp thiên sư, ai có thể mang các người tìm được những pháp khí này?”



Đoàn người bày tỏ rất là đồng ý. Nếu nói đêm qua nhìn thấy Diệp Thiếu Dương, loại thần phục đó là trên tinh thần, vậy trước mắt thu hoạch chính là trên vật chất, pháp sư cùng tà vật ở đây, không một ai không thật lòng thần phục đối với Diệp Thiếu Dương.



Diệp Thiếu Dương đầy đủ giá hàng trống trơn, lúc này mới nhìn thấy Thất Tinh Long Tuyền Kiếm của mình, nối với vỏ kiểm cắm ngược ở trên mặt đất, trong lòng run lên, đi lên rút.



Keng một tiếng, trường kiếm rút ra, lập tức phát ra một làn khí tím to lớn, tỏa sáng rạng rỡ.



Các tà vật ở xung quanh đều khiếp sợ Thất Tinh Long Tuyền Kiểm sắc bén, lui ra xung quanh mười mấy mét, nhưng ai cũng tò mò mở to mắt quan sát.



Pháp khí hàng đầu trong truyền thuyết của giới pháp thuật đó, một trong năm đại pháp khí của nhân gian, đứng đầu ba đại thần khí của Mao Sơn, bảo hiểm Thất Tinh Long Tuyền Kiếm!



Diệp Thiếu Dương đem cương khí rót vào trong kiến, cảm giác quen thuộc lập tức truyền đến. Hắn hưng phấn dùng ngón giữa búng một phát ở trên lưỡi kiếm, bảo kiếm lập tức phát ra tiếng ong ong, giống như rồng gầm.




Nước là màu xanh biếc, lạnh thấu xương, không ngừng hướng lên trên bốc ra khí lạnh.



Diệp Thiếu Dương mới đầu lại chưa cảm giác nước này có gì khác thường, nhưng hắn rất nhanh đã phát hiện không thích hợp, giữ chặt Ngô Gia Vĩ trước mặt nói: “Lông mày trắng, cậu cảm giác được nước này không thích hợp không!”



“Nước này... Sao tôi cảm giác có một lực hút, giống như chân khí trong cơ thể đang xói mòn?”



Vậy thì không sai rồi. Diệp Thiếu Dương hít sâu một hơi, xác thực, nước này là đang lưu động, từng chút một đem chân khí trong cơ thể bọn họ mang đi, nhưng tốc độ chân khí xói mòn rất chậm, khó Có thể phát hiện, Diệp Thiếu Dương mới không dám xác định.



“Tiểu Diệp Tử, tay cậu sao rồi!” Tiểu Mã truy hỏi



“Không có việc gì, nhưng trong thời gian ngắn không thể làm phép"



Hắn đem kinh mạch tay phải che lại, linh trùng tuy bị nhốt, nhưng chân khí cũng không có cách nào rót vào trong cánh tay phải nữa, nếu không để linh trùng kia tiến vào tâm mạch, hậu quả thiết nghĩ không chịu nổi --vừa rồi hắn cảm giác một phen, con linh trùng kia tuy rất ác độc, nhưng hắn dù sao cũng là Thượng Tiên, linh trùng lại bị phong ấn trong cánh tay phải, chỉ cần có đủ thời gian, hắn Có thể đem chân khí từng chút một ép vào cánh tay phải, dựa vào tu vi mạnh mẽ của bản thân, đem con linh trùng này ép ra.



Điều kiện tiên quyết là ngồi thiền nhận định, dựa theo hắn phỏng đoán, đại khái có thời gian hai chu thiên, là có thể đem con linh trùng này bức ra, nhưng... Cục diện trước mắt loạn hết cả lên rồi, nước sôi lửa bỏng, nào có thời gian hai chu thiên cho hắn điều tức?



Diệp Thiếu Dương bắt buộc bản thân bình tĩnh, nhìn trước sau, lúc này mới phát hiện, chỗ bọn họ, vừa lúc là giữa hai ngọn núi, chất lỏng màu xanh biếc dưới thân giống như một dòng sông, từ chỗ cuối chảy xuống, sau khi đất lún, nơi này trở thành một dòng sông, mà trên đỉnh đầu hồ quang kia tạo thành “cái chụp”, vừa lúc đem mấy trăm người này chụp trong sống.