Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 2800 : Kiếm Trận (4)

Ngày đăng: 05:13 30/04/20


Diệp Thiếu Dương thử đem chân khi vận đến trên cánh tay phải, khí qua kinh mạch cảm giác có chút tê, nhưng không có vấn đề gì lớn.



Diệp Thiếu Dương bắt đầu chuyên chú nghiên cứu Tuyệt Tiên kiểm trước mặt. Thanh kiếm này đại khái trong vòng phạm vi năm mét đều là phạm vi pháp trận, cho dù là hắn cũng không cách nào tới gân.



Dù sao cũng là thượng cổ đại trận trong truyền thuyết có thể diệt Tiên sát Phật, dựa vào lực lượng cá nhân là không có cách nào cả.



“Tru Tiên tứ kiếm, lấy Tru Tiên kiếm dẫn đầu, muốn phá trận, chỉ có lay động Tru Tiên kiếm, đáng tiếc chúng ta đều ở trong trận, rất khó phá trận.” Diệp Thiếu Dương nói.



“Có ý tứ gì?” Bích Thanh hỏi.



“Bất cứ trận pháp nào, một khi thành hình, người bị vây ở trong đó muốn phá trận, chỉ có dựa vào thực lực nghiên áp, nhưng cho dù là Tru Tiên tứ kiếm cũng có phạm vi của nó, pháp trận luôn nhằm vào bên trong, nếu có cường giả ở bên ngoài, muốn phá trận thì dễ dàng hơn nhiều! Với lại cho dù từ bên ngoài cũng không cách nào phá trận, cũng có thể đánh chết người chủ trận, đây là biện pháp rút củi dưới đáy nồi.” Phàm là đề cập đến phương diện pháp thuật, Diệp Thiếu Dương hiểu biết hơn nhiều so với Bích Thanh.



Bích Thanh suy nghĩ một phen, nói: “Chúng ta quá lâu không quay về, bọn Qua Qua sẽ tới tìm chúng ta nhỉ.”



“Chờ bọn hắn đến đây, chỉ sợ cỏ trên một chúng ta cũng cao ba trượng rồi.”



“Dùng hồn ẩn thông báo thì sao?”



“Sớm thử rồi, trận pháp này nghịch chuyển âm dương, chặn tất cả liên hệ. Đi, chúng ta đi lên trước xem tình huống.”



Tay phải không sao nữa, cả người thoải mái hơn rất nhiều, Diệp Thiếu Dương vận một luồng chân khí, cũng không cần Bích Thanh hỗ trợ, chống cự lại lực hút của nước biển, nổi lên bên trên, khi nổi đến một nửa, vừa lúc nhìn thấy Tiểu Mã và Ngô Gia Vĩ chìm, trong tay Tiểu Mã còn túm Thanh Ba, ý thức của tiểu tử này đã có chút không rõ rồi.




Diệp Thiếu Dương nhìn thoáng qua, nói với Bích Thanh: “Ngươi bảo hộ hắn!”



Bích Thanh cũng không có lòng trắc ẩn gì, rát không tình nguyện, nhưng Diệp Thiếu Du



n gì, rất không tình nguyện, nhưng Diệp Thiếu Dương nói cũng không tiện từ chối, đương nhiên lại phân ra một mảng lá sen, sau khi bao lấy Thanh Ba, lá sen cuộn lại, lui xuống nước, gió âm dương không thổi đến trong nước, ở bên trong là an toàn, chẳng qua giới hạn bởi một mình Bích Thanh. Diệp Thiếu Dương bọn họ mấy sinh linh bình thường, một khi tiến vào trong nước, thần thức sẽ bị xé rách, hậu quả so với bị gió âm dương thổi còn nghiêm trọng hơn, bởi vậy chỉ có thể nghiến răng chống đỡ.



“Ha ha, mùi vị thế nào!!”



Khuôn mặt Ngọc Cơ Tử đầy dữ tợn, đắc ý.



“Sương nha!” Tiểu Mã kêu lên, “Bằng hỏa lưỡng trọng thiên trong mát-xa cũng không thích như thế này. Ài, băng hỏa lưỡng trọng thiên người biết không, người khẳng định không biết, lão xử nam ngươi, ta cá là người cả đời cũng chưa từng động vào nữ nhân!”



Ngọc Cơ Tử tức giận đến mức sắc mặt thống khổ, không nói nữa, tiếp tục niệm chú, khống chế gió âm dương, tăng lên cường độ.



Diệp Thiếu Dương từ trong túi lấy ra mấy tấm linh phù, dùng bút chu sa vẽ bùa -- tất cả pháp dược đều chưa bị ẩm, bình thường có thể sử dụng. Sau đó chia cho Tiểu Mã và Ngô Gia Vĩ, sau khi dán lên, cảm giác tốt một chút, nhưng tác dụng có hạn.



“Tru Tiên kiếm trận này quả nhiên lợi hại... Ngọc Cơ Tử, ngươi quả thực chỉ hiểu được ba chiều chú ngữ?” Anh Mị hỏi.



Ngọc Cơ Tử lập tức thu liễm vẻ mặt, hướng Anh Mị cười lên nịnh nọt, “Bẩm tiên trưởng biết, Tru Tiên cứu thức này của ta, còn là ngẫu nhiên từ trong sách cổ đạt được đôi câu vài lời, tổng cộng cũng chỉ ba chiều, sáu chiếu phía sau, truyền thuyết lại là ghi lại ở trên Tru Tiên trận đồ, thứ đó không biết đi đâu mà tìm.”